ASHFALL: TÀN TRO - Trang 313

“Cô vẫn luôn tin rằng Chúa sẽ che chở và ban thức ăn cho chúng ta.

Nhưng mọi người đều nói mùa Đông này có thể sẽ còn kéo dài trong nhiều
năm. Giá cả lương thực tăng đột biến. Mọi người thi nhau tích trữ đồ. Nhà
thờ của bọn cô là một trong những nhà thờ duy nhất vẫn còn tham gia vào
hoạt động cứu trợ thiên tai, bởi vì bọn cô đã làm việc này từ nhiều năm nay
rồi nên cũng có nhiều kinh nghiệm hơn mọi người.”

“Thế bao giờ thì đến bữa tối ạ?”

“Cháu là người mới đúng không?”

“Cháu mới tới đây ngày hôm qua.”

“Ở đây ngừng cung cấp bữa tối từ hai tuần trước rồi. Họ cũng không có

đủ lương thực.”

“Tức là bọn cháu sẽ phải sống với một cốc gạo mỗi ngày ạ?” Darla hỏi.

“Tạm thời là vậy. Mục sư của bọn cô đang làm mọi cách để kêu gọi

quyên góp từ thiện và gây sức ép với Cơ quan Đối phó tình trạng khẩn cấp
liên bang
để họ phải gửi thêm đồ cứu trợ.”

Từ chỗ đang có đầy một balô thịt lợn và lúa mì, giờ chúng tôi đến một

bữa ăn cũng phải chật vật lắm mới kiếm được. Thật không cam tâm! Tôi
nắm chặt tay lại, lòng đầy căm phẫn. Trong mắt nhiều người, có thể chúng
tôi đã ăn cắp chỗ thịt lợn kia, nhưng họ đâu biết Darla và tôi đã vất vả thế
nào để làm thịt và quay con lợn đó. Có nằm mơ tôi cũng không ngờ việc
gặp FEMA lại khiến cho tình trạng lương thực của mình trờ nên tồi tệ đến
như vậy. Hơn nữa, chuyện đó đâu phải lỗi của người phụ nữ này. Tôi lầm
bầm nói “Vâng ạ, cảm ơn cô,” rồi quay đầu bỏ đi.

Bà ấy nắm lấy áo tôi, cố kéo lại nói nốt “Hãy tin tưởng vào Chúa. Ngài

không bao giờ bỏ rơi những đứa con của mình đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.