ASHFALL: TÀN TRO - Trang 324

“Hai đứa ngồi đi.” Cha Evans nói.

“Bọn con đứng cũng được ạ.” Tôi nói.

“Không, cứ ngồi đi. Với lượng calo nạp vào người ít ỏi như vậy, các con

cần ngồi hơn là chúng ta.”

Tôi ngồi xuống một cái ghế, và Darla ngồi xuống cái bên cạnh. Cha

Evans nói đúng. Tôi vừa đói vừa mệt, hoặc có thể tôi thấy mệt vì quá đói.
Ba ngày nay tôi gần như chưa có gì vào bụng, nhưng giờ tốt nhất không nên
nghĩ về chuyện đó. Cha Evans mới chỉ nhắc tới mỗi từ calo thôi mà cái
bụng tôi đã réo lên ầm ầm. Có thể vì đang là buổi sáng nên tôi nghĩ ngay
đến các món ăn sáng. Bánh Donuts. Bánh vòng. Thậm chí là ngũ cốc, mặc
dù trước giờ tôi ghét món ngũ cốc. Tôi gục đầu xuống hai gối, cố gắng nghĩ
tới cái gì khác, ngoài chuyện ăn uống.

Chúng tôi đợi khoảng 15 phút thì nghe thấy tiếng ai đó quát lên từ đằng

sau bức tường bạt “Cà phê!” Ngay lập tức, tay trung sĩ rời khỏi phòng và
vài phút sau quay lại với một chiếc cốc sứ đang bốc hơi nghi ngút. Mùi
thơm khiến cơn đói của tôi càng thêm cồn cào và tôi bắt đầu cảm thấy buồn
nôn. Anh ta cầm cái cốc đi qua phòng bên cạnh rồi quay trở lại về bàn.

Chúng tôi lại đợi thêm gần 30 phút nữa và rồi tôi nghe thấy tiếng quát to

“Cho vào!”

“Mọi người có thể vào .” Tay trung sĩ nói.

Chúng tôi đi vào một căn phòng nhỏ khác và nhìn thấy một cái bàn sắt

khác, một người đàn ông mặc áo rằn ri khác cùng một cái laptop khác. Ông
ta cầm cốc cà phê lên uống cạn một hơi. Mắt tôi dán chặt vào cái cốc. Trong
phòng không có cái ghế nào, ngoại trừ cái ông ta đang ngồi. Ông ta đứng
dậy, chìa tay ra: “Cha Evens, rất vui được gặp Cha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.