ASHFALL: TÀN TRO - Trang 331

Chương 47

Ba ngày tiếp theo trôi qua như một cơn ác mộng. Mỗi sáng thức dậy,

chúng tôi lại phải nhảy vào chen chúc cùng hàng người đông đúc, chìa tay
xin từng cốc cơm ít ỏi. Sau bữa sáng, chúng tôi sẽ lảng vảng quang kkhu
vực nhà xe, nơi chúng tôi đã hai lần gặp lại anh chàng thợ cơ khí tên Chet.
Một lần anh ta bước tới cạnh hàng rào và trò chuyện với Darla, bằng thứ
ngôn ngữ mà chỉ mình họ mới hiểu, về động cơ diesel của xe tải hay gì đó.

Mỗi buổi chiều, chúng tôi đều đứng xếp hàng xin đồ ăn của Hội Tin lành

Báp-tít nhưng lần nào họ cũng hết thức ăn trước khi đến lượt chúng tôi.
Ngày nào tôi cũng gặp cô Georgia ở đó, và ngày nào cô ấy cũng chỉ thông
báo một tin như nhau: chưa có tin tức gì cả. Đại tá Levitov vẫn chưa có
phản hồi gì với Cha Evans về số lúa mì kia, và Hội Tin lành Báp-tít cũng
không thể tự đi lấy lúa mì mà không có sự trợ giúp của xe tải và sự đồng ý
của Sở chỉ huy Hồ Đen. “Chúng ta cứ phải tiếp tục cầu nguyện thôi.” Cô
Georgia nói.

Cầu nguyện là tốt nhưng tôi vẫn muốn làm việc gì đó thiết thực hơn.

Càng ngày trông Darla càng hốc hác, tôi có cảm tưởng năng lượng của
chúng tôi đang bị hút rỗng từ bên trong, cho đến một ngày chỉ còn lại bộ da
bọc xương. Cái balô trên vai tôi thừa sức chứa đủ lúa mì đủ dùng cho cả
tháng, thậm chí là hơn. Nếu không có gì thay đổi, tôi dự định sẽ trèo thử
qua cái hàng rào dây thép gai, không cần biết có lính gác hay không.

Ngày hôm sau, ngày thứ 6 của chúng tôi ở trong trại, đã có một sự thay

đổi. Không lâu sau bữa sáng, loa phát thanh của trại được bật lên. Mới đầu
tôi không để ý, cho tới khi nghe thấy tên của Darla. “Edmunds đến trình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.