ASHFALL: TÀN TRO - Trang 42

của tôi. Mùi lưu huỳnh càng lúc càng nồng nặc. Giờ tôi ngửi thấy chúng ở
mọi nơi, chứ không phải chỉ khi đứng ở gần cửa sổ và cửa ra vào nữa.

“Chú đã dò đi dò lại cả đài AM và FM vài lần rồi mà chẳng bắt được gì

cả!” Chú Joe hét to.

“Sao lại thế ạ?” Tôi gào lên.

“Chú không biết. Ngày hôm qua chú vẫn bắt được các kênh bình thường.

Có lẽ tro bụi núi lửa đã làm ảnh hưởng đến tính hiệu thu phát song.”

Chú Darren mở điện thoại ra xem. “Di động vẫn không có tín hiệu.”

Chú Joe bấm vào cái nút trên đồng hồ và lần theo ánh sáng yếu ớt đó tới

chỗ điện thoại để bàn. “Điện thoại bàn cũng thế.”

“Mọi thứ sẽ bị cắt như thế này trong bao lây?” Chú Darren hỏi.

“Anh không biết.” Chú Joe lắc đầu trả lời.

“Nhưng tại sao nước vẫn chảy?” Tôi gào to. “Mọi thứ đều bị cắt, sao

nước vẫn hoạt động?”

“Cháu nói cũng có lý.” Nói rồi chú Joe thắp nến lên và dắt chúng tôi đi

lên tầng. Sau khi dọn dẹp hết đống chăn gối, chú vặn vòi xả nước ra bồn.
Một dòng nước nhỏ từ từ chảy ra khỏi vòi. Mùi của nó hôm nay có gì đó là
lạ, hơi giống như mùi trứng thối. Tôi thử nhấp một ngụm, cũng không đến
mức quá tệ.

Kế đó, chúng tôi ôm theo một đống khăn tắm đi vòng quanh nhà bịt vào

các khe cửa và dọc theo ngưỡng cửa sổ. Nhưng có vẻ như không ăn thua
bởi mùi trứng thối vẫn càng lúc càng bốc lên nồng nặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.