ASHFALL: TÀN TRO - Trang 47

ngoài. Chú Joe cầm vội lấy cái đèn pin và chạy ra phía cửa trước. Chú
Darren và tôi chạy theo đằng sau.

Tro bụi phủ kín cái vòm cửa bên ngoài, tạo thành một lớp bụi dày cộp

dưới chân chúng tôi. Sự xuất hiện đột ngột của hai người chúng tôi làm bụi
bay mù mịt. Chúng bao quanh lấy chúng tôi như những đám mây bụi nhỏ.
Tôi hít một hơi thật sâu và đó là một sai lầm nghiêm trọng, để rồi ho sặc sụa
vì hít phải toàn sạn cát lưu huỳnh.

Cái cầu thang bốn bậc bằng bê tông dẫn từ cửa nhà xuống sân trước giờ

cũng đã phủ đầy bụi tro. Chú Joe thận trọng dẫm thử chân vào lớp tro trên
sàn rồi nhấc chân lên một cách khá chật vật, để lộ dấu chân lún sâu vài
phân. Chú Darren quyết định ngồi lại ở bậu cửa đợi, trong lúc hai chú cháu
tôi đi vòng ra sau nhà, về phía phát ra tiếng động khi nãy.

Đi lại trên nền tro ướt chẳng khác gì đi bộ trong bê tông ướt và đặc sệt.

Đôi giày thể thao của tôi liên tục tuột ra khỏi chân, làm tôi cứ phải bấm chặt
mười đầu ngón chân xuống đất để giữ.

Bên hông nhà là một mớ hỗn độn: các loại tấm gỗ, ván lợp và máng

nước nằm ngang, chồng chéo lên nhau. Tro bụi gặp nước mưa đã kép sập
một phần đường ống dẫn nước cũ chạy dọc theo nhà. Hai chú cháu chỉ biết
đứng trố mắt nhìn từng mảng tro ướt rơi lộp bộp xuống đống đổ nát.

Dù đã dùng cả đèn pin để rọi nhưng chúng tôi vẫn không thể nhìn thấy

mái nhà qua lớp tro bụi. Tôi lùi lại vài bước, chỉ sợ gỗ trên mái nhà rơi
trúng đầu. Một nỗi lo lắng mới trỗi dậy trong tôi: ngôi nhà này sẽ còn chịu
được bao lâu dưới sức nặng của tro bụi và nước mưa trên mái nhà như thế
này?

Chú Joe khoát tay kêu tôi quay trở lại vào nhà. Cửa còn chưa kịp khép lại

sau lưng tôi đã nghe thấy tiếng rầm bên phía còn lại của ngôi nhà. Tôi đoán
đường ống dẫn nước bên đó vừa đổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.