ASHFALL: TÀN TRO - Trang 45

chán chường và mệt mỏi. Tiếng nổ kéo dài hơn ba tiếng rưỡi, theo đồng hồ
của chú Darren, rồi dừng lại.

Tôi tháo tai nghe và moi đống giấy ra khỏi tai. Giờ tiếng sấm bên ngoài

trở nên quá nhỏ và trống rỗng, nếu đem so với thứ tiếng nổ chúng tôi đã
phải chịu đựng suốt hai ngày nay.

Chú Joe thắp nến rồi đưa tôi lên phòng ngủ dành cho khách ở trên gác.

Tôi đặt tai nghe xuống cái bàn đầu giường, bên cạnh hộp giấy ăn, cho tiện
với. Chú Joe còn cẩn thận để lại cho tôi cây nến và hộp diêm phòng khi cần
sử dụng đến.

Tôi cởi giày và bò lên giường, trên người vẫn mặc nguyên bộ quần áo

lấm lem hai ngày chưa thay của mình. Tôi thổi tắt nến, nằm nghiêng người
sang bên trái và ngủ ngay khi đầu vừa chạm gối.

***

Ngày hôm sau cũng không có thay đổi gì đặc biết. Trời vẫn tối đen như

mực. Tro bụi vẫn tiếp tục rơi, tạo thành một tấm chăn dày cộp bao quanh
cửa sổ và cửa ra vào. Chúng tôi vẫn nghe thấy tiếng sấm đùng đoàng của
cơn bão bên ngoài, với âm lượng càng lúc càng to. Hy vọng đó là dấu hiệu
chứng tỏ tai tôi đang bắt đầu phục hồi. Cơn bão đã quần thảo suốt một ngày
và hai đêm. Tôi đoán chắc nó phải liên quan gì đó đến vụ phun trào núi lửa
vừa rồi. Một điều lạ nữa là sấm giật đùng đùng như vậy nhưng tôi không hề
nhìn thấy một tia chớp hay một giọt mưa nào bên ngoài cửa sổ.

Tôi đi vào trong bếp và vặn vòi nước để rửa tay nhưng không có giọt

nước nào chảy ra. Cả vòi nóng và lạnh, không bên nào có nước. Tôi kiểm
tra phòng tắm dưới nhà nhưng dưới đó cũng mất nước. Vậy là từ giờ chúng
tôi sẽ phải uống nước trữ trong bồn tắm. Và mấy cái bồn cầu cũng chỉ còn
duy nhất một lần xả nước. Chỉ nghĩ thôi cũng đã khiến tôi rùng mình sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.