ASHFALL: TÀN TRO - Trang 72

không nghĩ ra được cách nào khác. Tôi không thể để người khác biết mình
có đồ ăn. Cô bé gật đầu đầy khó nhọc, với bàn tay trái của tôi vẫn đang
chặn ở thanh quản.

Ngay khi tay tôi vừa buông ta, cố bé ôm gói bánh chạy vụt vào trong

bóng tối. Bên dưới võng, nắp balô của tôi đã bị mở và đồ đạc rơi tung tóe ra
ngoài. Tôi sắp xếp lại mọi thứ vào trong balô rồi ôm nó để lên võng cạnh
mình.

Tôi không ngủ lại được, cứ nằm nghĩ vẩn vơ thêm vài tiếng nữa. Một tay

ôm chặt lấy cái balô. Liệu mọi người có thể sống sót khi mà thức ăn đã trở
nên khan hiếm tới mức trẻ con cũng phải đi mò tìm thức ăn? Chuyện gì sẽ
xảy ra nếu khi nãy tôi không kiểm soát được sức mạnh của mình và siết
chặt tay hơn? Chỉ nghĩ đến đó thôi đã khiến cho tôi nôn nao muốn bệnh.
Nhưng điều tôi trăn trở nhất chính là việc một đứa bé con vì đói quá mà
cũng bắt đầu học thói trộm cắp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.