AXIT SUNFURIC - Trang 63

- Lẽ ra chị phải bất nhã với khán giả một lần nữa, EPJ 327 nói với

Pannonique.

- Để họ cúp luôn cả phần bánh mì của chúng ta sao? người đàn ông gầm

lên.

- Ông không thấy xấu hổ à? MDA 802 nói với ông ta.
- Ông ấy không sai đâu, Pannonique lên tiếng. Tôi tuyên bố trước khán

giả cách đây đã hai tuần rồi, và mọi người đều thấy ngoài việc bị cắt mất sô
cô la, hành động đó chẳng mang lại kết quả nào khác.

- Chị không biết gì cả, EPJ 327 nói. Chúng ta hoàn toàn không có ý niệm

nào về những điều đang diễn ra ngoài kia. Có thể không còn ai xem chương
trình này nữa. Có thể ngày mai thôi người ta sẽ hủy bỏ nó.

- Anh tin như vậy à? Pannonique mỉm cười hỏi.
- Tôi tin như vậy, MDA 802 nói. Có một câu ngạn ngữ Ả-rập khá thích

hợp với hoàn cảnh của chúng ta: “Đừng buông tay: bạn có nguy cơ làm
điều đó chỉ một giờ trước khi điều kỳ diệu xảy ra.”

Ngày hôm sau, Pannonique thì thầm rất nhanh vào tai Zdena: “Đêm

nay.”

Chẳng cần phải chờ lâu để thấy kết quả. Khoảng bốn giờ chiều, túi áo

của Pannonique đã chật căng với hai phong kẹo sô cô la.

Cả ngày hôm đó, cô sống trong nỗi lo sợ ghê gớm.
Buổi tối, tại bàn ăn, khi cô lôi hai phong kẹo sô cô la ra, có những tiếng

reo lên vì vui sướng.

- Hình phạt đã bị xóa! ai đó kêu lên.
- Anh thật là, nói nhỏ thôi! Còn các bàn khác nữa! Pannonique nói.
- Mà tại sao chị không đòi nhiều sô cô la hơn? người vừa bị nhắc nhở

phản kháng.

- Anh tưởng tôi ở vị thế có thể đòi hỏi sao? cô nói và cảm thấy sự tức

giận dâng lên trong lòng.

- Anh nên suy nghĩ một chút trước khi mở miệng nói những điều ngu

ngốc như thế, EPJ 327 nói với người đàn ông đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.