BA BÉ BI LÀ NAM CHÍNH PHẢN DIỆN - Trang 316

mơ mộng xa vời. Nhưng mơ ước chỉ là mơ ước, Trần Thuần không hề xem
hay có ý định biến nó thành sự thật. Đối với Trần Thuần thì Cổ Chính Hiên
chính là thần tượng của cô ấy. Niềm tin và sự sùng bái đối với Cổ Chính
Hiên ngày càng cao, Trần Thuần đã vô tình lạc vào một cái bẫy kinh hồn
được thiết kế sẵn chỉ chờ con mồi sa lưới.

Một hôm khi tan học Trần Thuần phát hiện có việc về chi đoàn của lớp

11H9 gặp chút vấn đề định đến phòng Hiệu trưởng thông báo một tiếng nên
cô vội vã lên tầng 25. Bình thường học sinh tan hết Cổ Chính Hiên mới về
nên Trần Thuần không do dự đi tìm Cổ Chính Hiên. Vừa đến trước cửa
phòng hiệu trưởng Trần Thuần chưa kịp gõ cửa thì nghe được bên trong
phòng hiệu trưởng có tiếng dằn co. Giọng nói âm lãnh của Cổ Chính Hiên
vang lên khe khẽ, xen kẻ còn có âm thanh vải vóc bị kéo xé.

Trần Thuần tái mặt, giọng nói lạnh lùng của Cổ Chính Hiên vang lên

trong phòng.

“Tốt nhất nên ngoan ngoãn để tôi đi vào, tôi đang rất muốn! Nếu không

em sẽ phải chết!”

“Ngoan một chút, có nghe không hả? Đừng giãy giụa!” Tiếng nói ra

lệnh cộc cằng, sau đó là một tiếng ‘chát’ vang lên. Trần Thuần trong đầu đã
tưởng tượng ra một số hình ảnh thông qua những gì mình vừa nghe thấy.
Trần thuần sợ hãi, chợt có tiếng chuông điện thoại vang lên trong balo đang
mang trên vai của Trần Thuần.

Cổ Chính Hiên vừa đưa tay định kéo khóa quần thì nghe ngoài cửa có

tiếng chuống điện thoại vang lên. Hắn liếc mắt nhìn nữ sinh đầu tóc rối
tung, một bên mặt vừa bị hắn tát đang đỏ lên in hằng dấu tay của hắn, hai
tay nữ sinh bị trói chặt, miệng bị băng keo dán kín. Cổ Chính Hiên liếc nhìn
ra cửa, rồi lao đến khẽ mở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.