BA BÉ BI LÀ NAM CHÍNH PHẢN DIỆN - Trang 360

phải cô đơn, nếu họ ở gần nhau mỗi năm tôi có thể bay sang nước B thăm
họ luôn một lần.

Gió núi thổi tung làn tóc của tôi, tôi đưa tay vén tóc nhìn núi rừng xung

quanh. Hai ngôi mộ đồ sộ ở giữa rừng. Khu rừng này thuộc bất động sản
nhà họ Lô, không rộng lắm, anh cả tôi đang định khai thác du lịch nơi này.

Tôi đặt bó hoa ly xuống trước mộ Đỗ Thuần Phong, nhìn hình ảnh anh

trên bia mộ lòng tôi chua xót. Trong ảnh anh không cười, đôi mắt hàm chứa
nét u buồn thấy rõ. Tôi đưa tay lau giọt nước mắt đang chảy trên mặt mình
đi, thấp giọng:

“Thuần Phong! Anh yên nghĩ đi!”

Tôi đứng dậy đến bên mộ Thẩm Thiên Trí rồi ngồi xuống nhìn gương

mặt dịu dàng trên môi nở một nụ cười mỉm kia. Đôi mắt anh luôn trong
trẻo, sáng ngời như đang nhìn tôi. Tôi không thể kìm nén bật khóc, cố cắn
môi không cho mình bật ra tiếng khóc tôi đưa tay sờ lên di ảnh. Từng trận
đau xót như một cơn sốt cứ ùa về trong thân thể yếu đuối của tôi lúc bấy
giờ. Cả người tôi run lên. Tôi đưa tay đặt bó hoa hồng trắng trước mộ anh.

“Thiên Trí! Em cố tình chọn hoa hồng trắng cho anh là vì.... anh trong

sáng như màu của cánh hoa này vậy!”

Tôi lau nước mắt nhìn về phía chân trời xa xa

“ Thiên Trí! Anh nhìn xem phía chân trời là gì? Là hoàng hôn đó, hoàng

hôn rất đẹp! Chúng ta cùng nhau ngắm hoàng hôn có được không?” Nước
mắt tôi lại rơi nữa rồi. Tôi mỉm cười đưa tay gạt đi giọt lệ đang lăn dài trên
má.

“Thiên Trí, em không muốn nhìn vật nhớ người để rồi đau khổ, em sẽ

chôn chiếc lắc bạc này bên cạnh anh. Nhưng anh nên nhớ nó đã là của em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.