BA CHÀNG ĐỘC THÂN - Trang 182

Cám ơn mẹ, bữa ăn rất ngon. - Anh không biết anh đã ăn gì mà nói ngon.

Có lẽ ăn thịt bò rô ti. Anh không bao giờ nhìn đến các món ăn trong nhà.
Anh chỉ nếm qua cho xong bữa.

Thỉnh thoảng gọi cho tôi. - Bà gay gắt nói. Adam gật đầu, cố giữ bình

tĩnh để không hỏi bà tại sao. Đây là một câu hỏi nữa không ai trả lời được.
Tại sao anh phải gọi cho bà? Chỉ thỉnh thoảng anh gọi vì kính trọng mẹ và
vì thói quen. Tuần nào anh cũng gọi và anh cầu mong sao bà đi vắng để anh
gửi lại lời nhắn. Hay mong sao chỉ gặp bố, bố anh chỉ nói ngắn gọn mấy
tiếng: “Chào con” và tạm biệt, hay nhiều lắm là: “Bố sẽ nói lại với mẹ”.

Adam chào mọi người trong phòng rồi vào bếp chào Mae và đi ra cửa

trước, bước vào chiếc Ferrari, thở dài khoan khoái.

Trời đất quỷ thần ơi, - Anh thốt lên - tôi ghét những người ấy quá. - Sau

khi nói to, anh cảm thấy dễ chịu hơn, và cho xe chạy nhanh. Mười phút sau,
anh ở trên xa lộ cao tốc Long Island, chạy hết tốc lực, nhưng anh đã cảm
thấy đỡ hơn. Anh gọi cho Charlie, để có thể nghe giọng của một người bình
thường, nhưng chàng không có đó, anh gửi lại tin nhắn ngớ ngẩn vào máy.
Khi lái xe về nhà, anh nghĩ đến Maggie. Hình ảnh của cô trên tờ Enquirer
thật khủng khiếp. Anh nhớ, ở bên ngoài cô đẹp hơn thế nhiều. Nhìn cô rất
dễ thương. Anh nghĩ đến cô ta mấy phút, rồi tự hỏi có nên gọi cho cô ta
không. Có lẽ không, nhưng anh nghĩ tối nay cần làm cái gì để cho sự bực
tức trong lòng dịu xuống, cho bình tĩnh trở lại. Có nhiều người anh có thể
gọi để nói chuyện, nên khi về đến nhà, anh gọi họ. Mọi người đều đi chơi
hết. Tối đó thứ Sáu, tất cả phụ nữ anh quen đều đi chơi với người họ hẹn
hò. Anh chỉ cần tiếp xúc với con người, cần có người cười, nói với anh, ôm
anh. Anh không cần làm tình với họ, anh chỉ cần có người công nhận anh là
người thôi. Cuộc gặp gỡ gia đình đã làm cho anh trở thành vật vô tri. Anh
cảm thấy máu trong người như đã bị ma cà rồng hút hết.

Adam lục tìm trong tập ghi địa chỉ. Anh gọi cho bảy người phụ nữ. Tất

cả đều đi vắng và máy của họ đã trả lời anh. Bỗng anh nghĩ đến Maggie.
Anh nghĩ chắc cô ta đang làm việc, nhưng anh cóc cần, cứ gọi. Khi ấy đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.