BA CHÀNG ĐỘC THÂN - Trang 184

với anh như một kẻ hư hỏng suốt đời, thì họ chấp nhận anh vào gia đình để
làm gì? Anh nằm suy nghĩ về họ, đầu đau như búa bố. Anh nằm gần nửa
giờ sau mới ngủ được.

Một giờ sau, khi anh đang ngủ say thì điện thoại reo. Anh nằm mơ thấy

ác quỷ ngoài hành tinh, cố ăn tươi nuốt sống mình, chúng vừa ăn vừa phát
ra những âm thanh ù ù kỳ lạ. Và trong lúc đó, mẹ anh đứng nhìn anh, cười
anh, vẫy những tờ báo trước mặt anh. Anh kéo chăn phủ kín đầu, mơ thấy
anh chạy khỏi chúng, miệng la hét, cho đến khi anh nhận ra đấy là tiếng
chuông điện thoại. Anh áp ống nghe vào tai, rồi vừa ngái ngủ vừa hỏi:

… lô…

Adam phải không? - Anh không nhận ra giọng người nói, và khi thức

dậy, anh nhận thấy đầu còn đau nhiều hơn trước khi đi ngủ.

Ai thế? - Anh không quan tâm ai gọi, bèn lăn người trên giường để có

thể ngủ tiếp.

Maggie đây. Anh để tin nhắn trên máy tôi.

Maggie là ai nhỉ? - Adam chưa tỉnh ngủ nên không hiểu hết chuyện gì

xảy ra.

Maggie O’ Malley. Anh đã gọi cho tôi. Tôi làm anh mất ngủ phải

không?

Phải, cô làm tôi mất ngủ. - Bây giờ anh đã tỉnh hẳn, liền nhìn đồng hồ

báo thức gần giường. Đã quá hai giờ sáng - Tại sao cô gọi cho tôi vào giờ
này? - Khi tỉnh ngủ, đầu cũng bớt đau nhưng anh nghĩ rằng nếu anh nói
chuyện với cô, anh sẽ rất khó ngủ lại.

Tôi nghĩ anh gọi vì có chuyện quan trọng. Anh gọi tôi lúc nửa đêm. Tôi

mới đi làm về. Tôi cứ tưởng anh còn thức.

Tôi ngủ rồi. - Anh đáp, nghĩ đến cô. Anh nghĩ, cuộc gọi chắc có vẻ như

là gọi gái chơi vào giờ đó. Nhưng cô ta gọi lại anh vào lúc hai giờ sáng thật
không hay ho gì. Thực vậy, gọi thế quá bậy. Bây giờ quá trễ rồi không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.