BA CHÀNG ĐỘC THÂN - Trang 245

thế có thể xảy ra cho bất cứ ai.

Sau đó, khi nằm ngủ, chàng nghĩ đến họ mãi, rồi như thể có một sức

mạnh nào thúc đẩy, chàng đưa tay nhấc điện thoại, bấm số của Carole.
Chàng lập tức nghe giọng cô, khi đó đã quá muộn để dừng lại nên chàng chỉ
còn nước chào cô thôi.

Carole phải không? - Chàng có vẻ ngạc nhiên khi nghe giọng cô cũng

như khi cô nghe giọng chàng.

Charlie ư?

Tôi… tôi… Tôi muốn chúc cô lễ Tạ ơn vui vẻ. - Chàng nói gần như líu

lưỡi, điều đó làm cho nàng rất ngạc nhiên.

Tôi không ngờ anh lại gọi cho tôi. - Họ vắng nhau đã gần bốn tuần rồi -

Anh khỏe không?

Khỏe. - Chàng đáp. Chàng đang nằm trên giường, bèn nhắm mắt để

thưởng thức giọng cô. Chàng nghe như có vẻ giọng cô run run. Cô nằm trên
giường lắng nghe chàng nói tiếp - Tối nay tôi ăn lễ Tạ ơn với Gray và
Sylvia - Những điều họ nói với chàng chắc đã làm chàng suy nghĩ lại, nếu
không, chàng đã không gọi cho cô. Lần đầu tiên chàng đạp thắng chiếc xe
đời dừng lại, và nhìn quanh rồi từ từ quay xe - Bữa ăn rất vui. Còn bữa ăn
của cô ra sao?

Cô thở dài, mỉm cười trước giọng chàng. Nghe nói đến chuyện đời

thường, thật tuyệt.

Như những lần trước. Gia đình tôi không ai Tạ ơn bao giờ, thật là sai

lầm. Họ quá tin họ tuyệt vời rồi. Không bao giờ họ nghĩ rằng những người
khác làm mà không có ăn, có lẽ họ không muốn tin. Buổi lễ chỉ để ca ngợi
chúng tôi tuyệt diệu vì chúng tôi là người trong gia đình Van Horn. Tôi quá
ngán việc này. Sang năm, tôi sẽ ăn Lễ Tạ ơn với các em ở trung tâm. Tôi
muốn ăn bánh sandwich với thịt gà tây, hay là với bơ đậu phụng và thạch,
nếu chúng tôi chỉ có thế sau khi tiền anh cho hết sạch, còn hơn là uống sâm
banh ăn thịt gà lôi với gia đình tôi. Ăn với gia đình, thức ăn cứ mắc lại ở cổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.