BA CHÀNG ĐỘC THÂN - Trang 285

Dĩ nhiên là không. Khi nào anh đi?

Sáng mai.

Chúc thượng lộ bình an. Hẹn sẽ gặp anh vào ngày hai mươi sáu. Chúng

tôi sẽ gặp anh vào ngày hai mươi sáu. Luôn thể nói với anh, tôi sẽ đưa
Carole đi máy bay của tôi đến đấy luôn, nếu cô ấy muốn. Anh hãy đưa cho
cô ấy số điện thoại của tôi và nói Carole gọi cho tôi.

Tôi sẽ nói. - Charlie đáp.

Không, tôi mới phải cảm ơn anh.

Hai người cúp máy. Charlie ngồi nhìn vào khoảng không một lát. Adam

nói đúng, mọi chuyện đã thay đổi.

Charlie rời văn phòng lúc 5h30, đi taxi tới trung tâm. Đến đấy lúc 6 giờ,

vừa lúc Carole đóng cửa văn phòng. Nàng rất ngạc nhiên khi thấy chàng,
phân vân không biết có gì không ổn đây. Gần đây, có nhiều chuyện không
ổn. Giáng sinh, năm mới. Chàng đi xa ba tuần. Việc này khiến cho ngày lễ
của nàng kém vui. Thậm chí chàng không nhìn cây Giáng sinh của nàng.

Chào Charlie, có chuyện gì thế? - Carole có vẻ mệt mỏi. Cả ngày nàng

đã phải làm việc vất vả.

Anh đến chào tạm biệt. - Chàng đáp.

Khi nào anh đi?

Ngày mai. - Nàng gật đầu. Có gì để nói nữa không? Khi thấy chàng trở

lại, nàng nghĩ thế là xong. Cho nàng chứ không cho chàng. Nàng nghĩ
chuyện này chắc chắn như thế, như lần nàng nói dối về mình. Theo nàng
nghĩ khi người ta yêu nhau, người ta thường đi nghỉ lễ cùng nhau. Chàng
không làm như thế. Những ngày lễ không nghĩa lý gì với chàng. Và có lẽ
nàng cũng không có nghĩa gì với chàng că. Carole cần người có tình cảm,
chứ không cần người vô cảm như chàng, vì người vô cảm làm cho nàng đau
khổ. Cuộc đời đã quá đau khổ rồi, nhưng nàng phải gắng sống.

Chúc anh thượng lộ bình an. - Carole nói, vừa nhét tập hồ sơ dày cộm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.