BA CHÀNG ĐỘC THÂN - Trang 35

chàng đã mất, nói cách khác đối với chàng cuộc sống gia đình đã tan biến.
Dù cố mấy đi nữa, chàng cũng không thể tái tạo lại khung cảnh gia đình ấm
cúng đó. Cảnh gia đình hạnh phúc và sự gắn kết giữa chàng với gia đình
hình như đã biến mất. Hai người đàn ông đi với chàng là những người thân
cận nhất với chàng lúc này. Khi chị gái mới mất, chàng sống côi cút cô độc,
cứ lo sợ mình sẽ cô đơn suốt đời, không có ai chăm sóc và thương yêu. Bây
giờ ít ra chàng có Adam và Gray. Chàng nghĩ rằng dù chuyện gì xảy ra, một
hay cả hai người đều có mặt bên chàng, cũng như chàng có mặt bên họ.
Việc này đã làm cho ba người trở nên thoải mái và có cảm giác bình yên.
Họ thương yêu nhau, gắn bó mật thiết với nhau, không gì có thể chia cắt họ.
Đó là điều vô giá.

Họ ngồi nán lại lâu để uống cà phê, hút xì gà, nói chuyện về đời hợ.

Adam và Gray nói về thời thơ ấu của mình. Charlie thích thú khi nhận thấy
thời thơ ấu của họ khác nhau vô cùng. Từ lâu, Gray chấp nhận sự thể là bố
mẹ nuôi của ông lập dị và ích kỷ, họ thuộc kiểu bố mẹ không làm tròn bổn
phận với con cái. Ông không có được tuổi thơ bình yên, không thực sự có
tổ ấm gia đình. Họ trôi dạt từ lục địa này sang lục địa khác, luôn luôn kiếm
tìm mà không thấy được hạnh phúc. Ông đã so sánh họ với những người
Israel bị thất lạc trong sa mạc suốt bốn mươi năm, không có đốm lửa dẫn
đường cho họ. Lúc định cư ở New Mexico, họ nuôi Boy, khi ấy Gray đã cao
chạy xa bay lâu rồi. Thỉnh thoảng ông có về thăm nhà, có gặp chú bé,
nhưng cương quyết không làm thân với chú ta. Gray không muốn có gì
trong đời ràng buộc ông với bố mẹ mình. Lần cuối cùng ông gặp Boy trong
đám tang của bố mẹ ông, và sau đó ông quyết không gặp lại Boy nữa.
Thỉnh thoảng ông thấy mình có tội, nhưng ông nhất quyết không tìm gặp
chú bé. Ông đã vứt bỏ vết tích cuối cùng của gia đình, vì nó chỉ làm cho
ông đau đớn mà thôi. Đối với ông, từ “gia đình” chỉ là hình ảnh khổ đau.
Thỉnh thoảng ông tự hỏi cuộc đời của Boy ra sao sau khi bố mẹ ông chết.
Dù chuyện gì đã xảy ra cho đứa bé, thì chắc có lẽ đời cậu ta còn tốt đẹp hơn
đời ông đã sống với bố mẹ nuôi rất nhiều. Cho nên ông nhất quyết không
chịu trách nhiệm về đứa bé, không gắn bó với nó. Ông nghĩ, ngày nào đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.