BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 145

Gã nhân viên cố vớt vát:
- Thưa. Tôi quen một cô rất đẹp. Còn trẻ lắm.
Văn Bình lại lắc đầu:
- Không.
Tuy chàng cau có, gã nhân viên vẫn không thay đổi sắc diện.
Hắn kéo ghế bành, giọng lễ độ:
- Xin ông ngồi đợi một lát, tôi ra ngoài gọi xam lồ.
Văn Bình dúi vào tay hắn một đô la Mỹ. Mặt hắn tươi hẳn như có
phép quỷ thuật. Văn Bình ngồi xuống ghế, nhẩn nha cầm báo xem. Tòan là
sách báo tuyên truyền do các sứ quán cộng sản gởi tới, cùng sách báo Pháp.
Tuy đọc báo, Văn Bình vẫn không quên liếc chung quanh.
Địch đã nhận diện được chàng. Chẳng bao lâu nữa, họ sẽ ra tay
quyết liệt. Họ có thể núp trong bóng tối bắn xả vào người chàng. Đuổi theo
hung thủ trong thành phố Vạn Tượng không phải dễ vì dân chúng thờ ơ, lực
lượng an ninh quá ít ỏi, sào huyệt bất khả xâm phạm lại nhiều.
Từ phút này, Văn Bình phải gia tăng thận trọng. Vì chàng bắt đầu
áp dụng một chiến thuật quen thuộc nhưng vô cùng nguy hiểm: xuất đầu lộ
diện. Chàng quyết ra mặt để bắt địch ra mặt theo. Cuộc chơi ú tim trở thành
cuộc chạy đua với kim đồng hồ. Chàng có cảm tưởng lần này phải đương
đầu với một đối thủ ghê gớm, mà một tích tắc hớ hênh có thể quật chàng
tan xác.
Xảm lồ vừa đậu trước cửa Văn Bình ném tờ tạp chí So viết xuống
bàn, chậm rải bước ra tam cấp, trèo lên xảm lồ. Chạy được một quãng, xa
phu hỏi chàng:
- Ông đi đâu?
Văn Bình đáp, giọng lè nhè như say rượu:
- Đi đâu cũng được.
Xa phu không hỏi nữa. Trong bóng tối hắn nhếch mép cười nham
hiểm.
Gió mát gần sáng phe phẩy vào mặt Văn Bình. Qua biệt thự tối om
có binh sĩ Pathét-Lào mặc đồ Việt cộng, đội mũ lưới đặt lá cây đứng gác –
biệt thự của hoàng thân thân Cộng Souphanouvong – Văn Bình thấy thấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.