BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 141

BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI

LẺ

Thị Kim

www.dtv-ebook.com

Chương 16: Lâu Ngày Biết Có Sinh Tình

Gió núi như rít gào bên tai, lòng ta nổi bão, tiếc hận rằng trời cao chia

cách.

Mười lăm năm qua, chưa bao giờ trải qua sóng gió tình cảm như thế,

tình trạng của ta lúc này có thể nói là đau thương đến chết.

Ta không biết đã đứng ở cổng bao lâu, gió núi thổi vù vù, tà dương

ngả bóng, ta mới ngơ ngác tìm thấy sư phụ.

“Tiểu Mạt, con làm sao vậy?”

“Sư phụ, Vân Châu đi đâu vậy?”

Sư phụ khẽ giật mình: “Con hỏi thế là sao?”

Ta cố nén mà không được, cuối cùng nước mắt vẫn ứa ra.

“Sư phụ, hắn đi đâu, người nói cho con biết đi.”

“Hắn chỉ nói có chuyện quan trọng phải đi gấp, không nói đi đâu.”

“Hắn về Phúc Kiến sao? Liệu hắn còn về đây không?”

“Có lẽ là không. Hắn đã tròn hai mươi, đến lúc xuống núi làm chuyện

đại sự, phụ thân hắn đặt rất nhiều kỳ vọng nơi hắn, sao có thể để hắn ở mãi
Tiêu Dao Môn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.