BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 163

Cố tẩu nói với Giang Thần: “Ôi chao, thiếu gia thật có diễm phúc,

thiếu phu nhân dung mạo xinh đẹp, dáng người thướt tha, lão thân là phụ
nữ cũng phải động lòng.”

Tiểu Hà Bao khinh thường cắt lời, bĩu môi nói: “Cố tẩu không biết đó,

tiểu thư nhà ta không mặc quần áo càng đẹp hơn.”

Giang Thần phì một tiếng, cười không thấy tổ quốc. Ta đỏ mặt, chỉ

muốn đập đầu vào tường.

Ta nghĩ nhất định tối nay phải nói chuyện rõ ràng với Tiểu Hà Bao,

thường ngày ta đối xử với cô bé rất tốt, tại sao lại đối xử với ta như vậy!

Ta đỏ mặt, lúng túng lên kiệu, một lúc lâu sau mới thở đều được. Ta

vừa thở đều, đột nhiên nhận ra Giang Thần từ lúc vào kiệu đến giờ luôn
trầm mặc buồn bực không lên tiếng.

Ta tò mò nghiêng đầu nhìn một cái, phát hiện ngọn lửa thường thấy

trong mắt hắn như bùng cháy dữ dội hơn, lòng ta giật thót, tim đập loạn
nhịp, cuống quít điều chỉnh hô hấp.

Giang Thần thấp giọng nói: “Tiểu Mạt, muội đẹp lắm.”

Không gian trong kiệu có giới hạn, hắn lại ngồi sát ta, tiếng thì thầm

này như thổi một luồng hơi nóng qua tai ta, vừa nóng vừa nhột.

Ta đỏ mặt, nói nhỏ: “Là xiêm y này đẹp.”

“Là do muội đẹp, y phục chỉ phụ trợ tôn lên dung nhan của muội thôi.

Vừa rồi ta nhìn muội mà tim như muốn ngừng đập, không tin muội đặt tay
lên ngực ta, giờ tim ta đang đập thình thịch đây.”

Dứt lời, hắn không chút khách khí kéo tay ta đặt lên ngực trái, cảm

giác ấm áp mà mạnh mẽ, ta liên tục rụt tay về. Tim hắn đập thình thịch thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.