BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 17

nhắc suy nghĩ của đối phương, chuyện môn đăng hộ đối cũng rất quan
trọng.”

“Con cảm thấy con và huynh ấy rất có duyên.”

Ta vẫn cảm thấy duyên phận là một chuyện rất kỳ diệu, nếu thích một

người, duyên phận có ở mọi nơi mọi chỗ, nếu không thích một người, có
thể nhờ duyên phận vun đắp với hắn.

Sư phụ vuốt vuốt lông mày, bất đắc dĩ nói: “Được, ta đi hỏi nó một

câu.”

Ta vui mừng đưa mắt nhìn bóng lưng sư phụ dần xa, sinh nhật này thật

quá tuyệt vời.

Tối hôm đó, ta nằm trong chăn đọc một quyển truyện cũ, thật ra không

vào đầu chữ nào.

Tiểu Hà Bao cứ loanh quanh trước mặt ta. Lúc đầu ta không chú ý, sau

mới nhận ra thần sắc cô bé có phần kỳ quái, muốn nói lại thôi, nước mắt
lưng tròng.

Ta đặt quyển truyện xuống: “Có chuyện gì sao?”

“Tiểu thư, nghe nói hôm nay sư phụ tác hợp hôn sự cho cô?”

Ta ngượng ngùng gật đầu. Thật ra lòng rất thấp thỏm, không biết Vân

Châu có đồng ý hay không, từ trước tới giờ hắn vẫn tôn trọng sư phụ, chắc
sẽ không cự tuyệt hôn sự do sư phụ làm mai.

Tiểu Hà Bao đau khổ nói: “Tiểu thư… chuyện đó.”

“Nói đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.