BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 172

Hắn nhíu mày: “Tiểu Mạt, cái này gọi là thú vui khuê phòng, ta còn

đang muốn vẽ lông mày cho muội đây!”

Ta càng thêm kinh hoảng: “Không… không được… đa tạ.”

“Vợ chồng với nhau khách khí làm gì?”

Vừa nói hắn vừa tới gần, ta tránh hắn vòng quanh bàn, hoảng hốt đến

vã mồ hôi, thú vui khuê phòng gì đó, ta… ta không tiêu hóa được.

Hắn chống bàn phi thân tới, tóm được ta.

Ta suýt nữa hô lên cứu mạng, khẩn cấp bối rối như gặp thích khách.

Hắn trìu mến dịu dàng: “Tiểu Mạt, sao muội lại chạy, muội sợ gì chứ,

ta sẽ không ăn thịt muội, cùng lắm chỉ muốn vẽ lông mày cho muội thôi,
sao muội không chút cảm kích với tấm lòng của vi phu vậy?”

“Muội… muội thầm cảm kích trong lòng có được không?”

Hắn mỉm cười lắc đầu: “Phải cảm kích thực tế.”

Ta ê răng.

“Công tử, thức ăn chuẩn bị xong rồi.”

Ta thở phào một hơi, Mai Nhi cô nương tới thật đúng lúc, đang tươi

cười đứng ở cửa, dáng vẻ phục tùng, như thể nhìn thấy hết mà không phát
hiện gì.

Rốt cuộc Giang Thần thả tay, cười nói: “Lát nữa đùa tiếp, giờ đi ăn

cơm.”

Ta kinh ngạc giật mình, lát nữa lại đùa? Xem ra ta phải ăn nhiều một

chút, không thì lấy sức lực đâu đối phó với hắn. Ta lau mồ hôi, cuộc hôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.