BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 199

Ta tiếp tục ậm ừ: “Người trong nhà.”

“Người trong nhà, tướng công sao?” Hắn lại cao giọng hơn nữa, ta mơ

hồ nghe thấy kiệu phu nén cười hai tiếng.

“Vâng được chưa ạ.” Ta thật sự bị hắn ép đến chân tường, không thể

làm gì khác hơn là bỏ qua đề tài này.

Hắn cười vừa lòng: “Đúng là nương tử tốt của ta!”

Ta giật nảy mình, vội vàng sờ cánh tay đang nổi da gà, nói: “Đừng gọi

muội như thế.”

“Vậy… Giang Mạt?”

Gừng băm (gừng băm là khương mạt, đồng âm với giang mạt)! Ta hít

một hơi, vội la lên: “Muội… muội có thể tạm thời chưa mang họ Giang
được không?”

“Không được đâu, Giang thị… “

Cương thi (cương thi đồng âm với giang thị)! Ta nổi da gà toàn thân,

cầu khẩn: “Đừng… đừng gọi muội thế.”

Hắn cười hì hì: “Vậy gọi nương tử!”

Lòng ta thầm cân nhắc, gừng băm, cương thi, nương tử. Phương án

cuối dù có buồn nôn một chút, nhưng coi như miễn cưỡng được, ta chỉ có
thể chọn cái ít tệ nhất trong những cái tệ mà theo.

Ta bị gọi “nương tử” một mạch đến bờ sông Tần Hoài, chết lặng đến

nỗi mặt không đỏ nổi nữa, ta lại một lần nữa cảm nhận tâm tình của Vân
Châu ngày ta bám theo hắn gọi hắn ca ca. Rõ ràng hắn không tình nguyện,
ta lại cho là hắn không muốn làm người thân với ta, không muốn thân cận
với ta, chẳng ngờ có lý do kín đáo khác. Ta quả nhiên rất ngu dốt…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.