BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 237

những bộ trang phục đó có một điểm chung, đó là ở cổ áo đều thêu một đóa
tường vân. Chắc là biểu tượng của Quy Vân sơn trang. Nếu cháu không
nhầm, trang phục của những năm trước, cũng là từ Quy Vân sơn trang đưa
đến Tiêu Dao môn, cháu muốn biết, là ngài đưa đến, hay một ai khác đưa
đến?”

Thích phu nhân ngẩn ra, trầm lặng trong chốc lát rồi nói: “Tiểu Mạt, là

ta đưa.”

“Tại sao người… người biết sinh nhật của cháu?”

“Bởi vì, ta quen mẫu thân của con.”

Tim ta nhói lên, lo sợ hỏi: “Mẫu thân của cháu là ai?”

Ta níu lấy chút ảo tưởng mong manh, có lẽ không phải Mộ Dung Tiếu.

“Mộ Dung Tiếu.”

Không còn gì để hoài nghi nữa, Mộ Dung Tiếu đúng là mẫu thân của

ta. Ta hít sâu, tự trấn an mình, hỏi: “Nghe nói, bà ấy biệt tích giang hồ đã
mấy năm, người có biết giờ bà ấy đang ở đâu không?”

“Ta không biết.”

“Vậy làm thế nào người biết thân thế của cháu?”

“Giữa ta và cô ấy có vài chuyện cũ, liên quan đến phụ thân của Giang

Thần. Sau này ta sẽ nói với con. Sau lần gặp cuối cùng, cô ấy biệt tích
giang hồ, không ai gặp nữa. Sống chết không rõ.”

“Xin hỏi phu nhân, phụ thân Giang Thần có phải tục danh là Giang

Thụy Dương?”

“Đúng, làm sao con biết?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.