BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 322

Ta gọi một tiếng yếu ớt “Giang Thần”, muốn nói mà không có sức, bị

kiếm kề cổ cũng không đáng sợ như lúc Chu Ích Thông tóm cổ chân.

Giang Thần ôm chầm lấy ta, thấp giọng nói: “Tiểu Mạt, cuối cùng

muội cũng bình an vô sự.”

Ta thấp giọng nói: “May là huynh cũng bình an vô sự.”

Thanh phu nhân lên tiếng: “Thạch Chưởng môn, sắc trời đã tối, nghỉ

lại đảo một đêm đi, sáng mai hãy lên đường trở về.”

Sư phụ nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Cũng được. Vân Châu, con đi báo

với mấy sư thúc.”

“Vâng.”

Vân Châu cầm kiếm đi về phía chính điện của Kim Ba Cung.

Giang Thần hỏi: “Sư phụ, các sư thúc cũng đến ạ?”

Sư phụ yên lặng gật đầu, một hồi lâu sau mới nhìn ta, nói: “Ta cho là

đến Kim Ba Cung sẽ có một hồi ác chiến, vì thế gọi cả các sư huynh đệ đi
cùng, chia làm mấy nhóm lên đảo từ các hướng khác nhau. Không ngờ sau
khi lên đảo lại gặp Thanh Dao, cô ta nói, mẫu thân của tiểu Mạt từng dặn
lại, nhìn thấy ta như nhìn thấy nàng, không ai được phép kháng lệnh, nếu
kháng lệnh chính là phản bội Kim Ba Cung.”

Ta sợ ngây người, mẫu thân lại có mệnh lệnh như thế sao, kỳ quái ở

chỗ sư phụ không hề hay biết? Nói như vậy, giữa sư phụ và mẫu thân rốt
cuộc có giao tình đến mức nào?

Thanh phu nhân nói: “Sau khi Cung chủ rời khỏi đảo, sự vụ trên đảo

được giao cho Chu Hộ pháp quyết định, chúng ta đều phải nghe lệnh hắn.
Nhưng Cung chủ dặn lại, nếu gặp Thạch Chưởng môn của Tiêu Dao môn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.