BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 378

Hắn vẫn không nói gì, nhìn ta hung tợn, ánh mắt đanh thép, mày kiếm

xiết chặt, dáng vẻ rất muốn… cắn người!

Lòng ta run lên, vội vàng phản kháng. Không phản kháng thì thôi, vừa

hành động hắn liền dùng vũ lực, cắn đúng vào bầu má ta. Ôi, nói là cắn thật
không quá lời, vừa rồi hắn hôn đắm đuối dịu dàng, lần này hung mãnh dị
thường, gần như cắn xé. Không chỉ cắn mà còn thô bạo càn quét.

Ta không phải đối thủ của hắn, chẳng mấy chốc đã thở không ra hơi,

ngoài chống tay vào bụng hắn thì không làm được gì.

Một hồi lâu sau hắn mới buông tha cho ta, ánh mắt vẫn hung dữ như

trước.

Con người này đúng là hỉ nộ vô thường không hiểu ra sao, ta chọc

giận hắn khi nào ? Ta dùng mu bàn tay chà xát môi, trừng mắt nhìn hắn oán
hận, hở cái là đè ta ra hôn, thật quá đáng!

Hắn thở hổn hển, gương mặt tuấn tú càng lúc càng gần, ta thấy cơ mặt

hắn chuyển động, hình như đang nghiến răng nghiến lợi. Tim ta đập thình
thịch, không biết hắn định làm gì, chẳng lẽ định cắn người tiếp?

Hắn trừng mắt nhìn ta, nhấn mạnh từng chữ: “Dám gạt ta!”

Ta vội nói: “Không phải muội gạt huynh, là muội sợ mẹ huynh biết.”

Hắn hít sâu một hơi, tiếp tục thẩm vấn: “Muội có biết ta sợ muốn

chết? Lo lắng muốn chết?”

Đối mặt với sự chất vấn của hắn, cơn giận của ta tiêu tan trong tích

tắc. Hắn tức giận dù sao cũng do quan tâm lo lắng cho ta. Bỏ đi, cắn thì
cắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.