BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 422

hận, nhưng khi Vân Tri Thị tiết lộ thân thế cho con, con mới biết khổ tâm
của mẫu thân, sao còn có thể oán hận?”

“Con gặp hắn? Hắn đã nói gì?”

Ta dè dặt hỏi: “Ông ấy nói chuyện của Vân Tri Phi, Vân Tri Phi thật

sự là… phụ thân của con sao?”

Mẫu thân đột nhiên tái mặt, cả giận nói: “Bậy bạ, không phải tên cầm

thú đó.”

Ta ngây ngẩn cả người.

“Thạch Cảnh mới là cha con.”

Ta vừa mừng vừa sợ, rất lâu sau vẫn không khôi phục tinh thần được,

đấy là sự thật sao? Ta bỗng nhiên sực tỉnh, nhớ ra khi còn bé Thất sư thúc
từng nửa đùa nửa thật mà nói, không hiểu sao mũi và lông mày tiểu Mạt
giống Thạch Cảnh như vậy? Chẳng lẽ thật sự con nuôi lâu cũng giống cha
mẹ nuôi sao! Ta chợt nghĩ ra, tính cách ta rất giống sư phụ.

Ta mừng đến ứa nước mắt: “Mẫu thân, tại sao người đưa con đến Tiêu

Dao môn mà không nói gì với sư phụ? Sư phụ không hề biết con là con gái
của sư phụ!”

Mẫu thân nhắm mắt, thấp giọng nói: “Cậu của chàng là minh chủ võ

lâm, đức cao vọng trọng, phụ thân ta lại là ma giáo trong mắt giang hồ. Từ
xưa chính tà không chung phe, ông ngoại con và cậu chàng đều không chấp
nhận hôn sự này. Khi đó ta trẻ tuổi tùy hứng, dự định gạo nấu thành cơm,
khiến bọn họ không thể không chấp nhận.”

Mẫu thân nói tới đây lại nhắm mắt một nửa, hàng mi dày dài như cánh

bướm, gò má đỏ ửng, xinh đẹp khó ai bì kịp. Ta không thể ngờ mẫu thân to

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.