BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 455

hung hăng trừng mắt với cô ta. Cô ta lại ra vẻ nguyệt lão, ôn hoà nói:
“Ngươi và hắn vốn là chàng có tình thiếp có ý, chỉ là có chút hiểu lầm mà
bỏ qua nhau, ngươi và Giang Thần cũng chỉ là có một hôn ước thôi. Nơi
này yên tĩnh không người, đúng là địa điểm tốt cho việc mây mưa. Sau khi
gạo nấu thành cơm, hẳn là ngươi không còn mặt mũi nào gả cho Giang
Thần, đến lúc đó Mộ Dung Cung chủ nhất định sẽ thành toàn cho ngươi và
Vân Châu.”

Cô ta cười đắc ý, buông màn, nhẹ bước ra khỏi phòng, sau đó là tiếng

đóng cửa.

Trong phòng im lặng như tờ. Dường như ta nghe được cả tiếng máu

chảy trong từng mạch máu. Thân thể càng lúc càng khô nóng, toàn thân
nóng lên, dục vọng cuồng loạn trong cơ thể như những con mãnh thú bị
giam cầm đang tìm cách thoát ra.

Vân Châu nằm bên cạnh ta, khí tức đàn ông thoang thoảng, hắn chỉ

mặc một lớp áo trong mỏng manh, thân thể vạm vỡ trẻ trung, mơ hồ ẩn
chứa sức mạnh. Tay ta đặt trên ngực hắn, cảm nhận làn da ấm áp, cơ bắp
mạnh mẽ, có sự rắn chắc cứng cáp đặc trưng của người luyện võ, dù ta
không thể nhúc nhích, nhưng xúc giác lại nhạy bén hơn bình thường nhiều,
những con thú bị giam cầm trong thân thể như muốn thoát ra khỏi ngón tay,
ngón tay bắt đầu không nghe lý trí mơn trớn trên làn da hắn.

Ta liều mạng ngăn chặn ý nghĩ kia, không nghĩ đến Vân Châu nữa mà

cố gắng nghĩ đến Giang Thần. Nhưng càng nghĩ càng phản tác dụng.

Rốt cuộc hắn giấu ta bao nhiêu chuyện? Rốt cuộc hắn đối với ta có

mấy phần thật lòng? Những lời lẽ hành động cảm động lòng người của hắn
có mấy phần sự thật? Hắn và Ngư Mộ Khê rốt cuộc có quan hệ gì? Đến tận
giờ phút này ta vẫn ôm hy vọng về hắn, ta nghĩ đích thân hỏi một câu mới
đành lòng tuyệt vọng. Ta vốn là tin hắn, nhưng giờ ta có nên tin nữa không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.