BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 486

Cô ấy nhìn ta rồi lại rót một chén đầy. Ta nhìn bình rượu đã cạn, muốn

ngăn mà cô ấy không chịu thôi.

Ta để mặc cô ý uống rượu, có đôi lúc say túy lúy một hồi cũng là

chuyện tốt. Không biết tại sao, ta cũng đột nhiên nghĩ muốn uống một
chén. Ta vừa nhấp một ngụm rượu liền nhíu màu, rượu chẳng có gì ngon
ngọt, tại sao có người thích uống đến vậy? Chỉ vì có thể giải sầu sao?

Trần Cách Cách lại bắt đầu lầm bầm lầu bầu, “Người ấy là một người

không tim không phổi, đầu gỗ, thần kinh thô. Nhưng ta lại phải lòng.”

“Chẳng phải hắn ghét cô sao? Sao cô vẫn nhớ nhung đến hắn làm gì.”

“Ta hy vọng… trông đợi người ấy sẽ có ngày hồi tâm chuyển ý.”

“Nữ nhân luôn cuồng dại, nam nhân không nghĩ thế đâu.”

“Sao ta lại cảm thấy có nữ nhân cũng rất nhẫn tâm? Nói không cần

chồng là vứt bỏ, dứt khoát như vứt một cái giẻ?”

Ta không kiềm chế được cười phì: “Làm gì có nữ nhân nào như thế?”

Cô ấy trừng mắt với ta, “Tất nhiên là có.”

Ta thấy nổi da gà, “Sao cô lại nhìn ta, ta đâu phải kẻ như thế.”

“Quán chủ búi tóc như phụ nữ đã có chồng, chẳng lẽ đã lập gia đình ?”

Ta nghẹn lời, ho khan vì sặc.

Cô ấy đặt chén rượu xuống, đi tới vỗ lưng ta.

“Quán chủ xinh đẹp như vậy, chắc là được tướng công nâng niu yêu

chiều, tại sao chưa từng thấy tướng công nhà cô?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.