BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 494

giác xa quê gặp người quen cũ. Hắn vừa ngồi liền đứng dậy cáo từ, ta tiễn
hắn đến cổng, nhìn hắn cầm ô che tuyết bước đi, lòng rất ấm áp. Đưa than
sưởi ấm trong ngày tuyết, hôm nay coi như nhờ hắn mà được trải nghiệm.

Ta gọi Tiểu Lan Tiểu Nhị đi vào, lại gọi cả Trần Cách Cách đến cùng

ăn điểm tâm.

Hai tiểu nha đầu thấy điểm tâm đều vui vẻ, chỉ có Trần Cách Cách

buồn bã không vui cũng không động thủ.

“Sao cô không ăn đi?”

“Quán chủ, cô xông pha giang hồ chẳng lẽ chưa từng nghe nói độc

dược xuân dược gì đó? Hắn có lai lịch thế nào cô còn chưa rõ, tại sao có thể
không chút đề phòng như thế?”

Tiểu Lan nghe mà nghẹn. Tiểu Nhị sợ đến phun miếng điểm tâm, ngơ

ngác nhìn chúng ta.

“A, ý cô là có độc sao?”

Trần Cách Cách mặt không đổi sắc nhìn ta: “Ta không nói thế, chỉ là

nhắc nhở quán chủ.”

Lòng ta đau nhói, nghĩ tới buổi tối nọ. Đúng vậy, ta thật là đãng trí, bị

hãm hại một lần mà còn cả tin.

Ta thở dài, thu dọn điểm tâm, buồn bã tắm rửa rồi đi ngủ.

Ta không ngờ, từ ngày hôm sau Thiệu Thanh Phong liền thường xuyên

đến võ quán. Sáng tối mỗi ngày hai lần. Dù hắn thường xuyên đến, nhưng
đặc biệt nhã nhặn lịch sự, bình thường chỉ trò chuyện với ta mấy câu rồi đi.
Hắn thường xuyên đưa tiểu thuyết cho ta đọc, lại cùng ta thảo luận mấy
chuyện thú vị, cứ như vậy, ta dần thân quen với hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.