BÀ DALLOWAY - Trang 128

Conduit, nôn nóng hơn, phải, rất nôn nóng, để đi theo sợi tơ nhện của sự
gắn bó giữa ông và Clarissa; ông sẽ đi thẳng tới chỗ bà ấy, ở Westminster.

Nhưng ông muốn bước vào, tay cầm thứ gì đó. Hoa chăng? Phải, hoa, vì

ông không tin vào thị hiếu về vàng của mình; bất kỳ số lượng hoa nào,
hồng, phong lan, để chúc mừng cái, mà khi bạn sẵn lòng xét tới các thứ,
đúng là một sự kiện; cái cảm giác về bà ấy khi họ nói về Peter Walsh trong
bữa ăn trưa; và họ chưa bao giờ nói về nó; họ không hề nói về suốt bao
năm nay; điều đó, ông nghĩ, ôm những nhánh hoa hồng đỏ và trắng bó
chung lại (cả một bó lớn bọc trong giấy lụa), là sai lầm lớn nhất trên đời.
Thời điểm đến khi người ta không thể nói nên lời; người ta quá ngượng
ngùng không nói được, ông nghĩ, cất bước với bó hoa lớn ôm sát vào người
tới Westminster để vừa nói thẳng ra bằng rất nhiều lời lẽ (bất kể bà ấy có
thể nghĩ gì về ông), vừa giơ bó hoa ra, “Tôi yêu em.” Sao không chứ? Đây
thật sự là một phép mầu khi nghĩ tới cuộc chiến tranh, và nhiều ngàn chàng
trai tội nghiệp, với cả cuộc đời phía trước, đã bị vùi lấp cùng nhau, và đã bị
nửa phần quên lãng; đây là một phép mầu. Tại đây, ông đang băng qua
London để nói với Clarissa bằng rất nhiều lời lẽ rằng ông yêu bà ấy. Điều
mà người ta chưa bao giờ nói, ông nghĩ. Phần vì người ta lười lĩnh; phần vì
người ta ngượng. Và Clarissa – nghĩ tới bà ấy thật khó khăn; trừ những lúc
bắt đầu, như ở bữa ăn trưa, khi ông thấy bà ấy hoàn toàn khác biệt; toàn bộ
cuộc đời của họ. Ông dừng lại ở ngã tư; và lặp lại – vốn đơn giản do bản
chất, và chưa hề trở nên hư hỏng, vì ông đã đi bộ và săn bắn; vốn cố chấp
và kiên trì, từng đấu tranh để bảo vệ những kẻ bị áp bức và làm theo những
bản năng của mình ở Hạ viện; vẫn duy trì tính mộc mạc của mình nhưng
đồng thời trở nên khá ít lời, hay đúng hơn là cứng nhắc – ông lặp lại rằng
việc ông lấy Clarissa thật là một phép mầu; một phép mầu – cuộc đời ông
đã là một phép mầu, ông nghĩ; do dự chưa băng qua đường. Nhưng việc
nhìn thấy những đứa bé năm sáu tuổi băng qua ngã tư Piccadilly một mình
khiến máu ông sôi lên. Cảnh sát nên dừng lưu thông lại ngay lập tức. Ông
không có ảo tưởng nào về cảnh sát London. Thật ra ông đang thu thập
chứng cứ về những việc làm phi pháp của họ; và những người bán hàng
rong đó, không được phép dừng xe ba gác của họ trên đường phố; và những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.