BÀ DALLOWAY - Trang 147

không cảm thấy hơi đau buồn vì tình trạng bê bối của người phụ nữ nghèo;
tóc cô xõa xuống; cái gói của cô nằm trên sàn. Cô không để cho ông bước
qua ngay. Mà, trong lúc ông đứng nhìn quanh, vào cái bàn đá hoa trắng,
những ô cửa sổ xám, và những bảo vật tích lũy (vì ông cực kỳ tự hào về Tu
viện), sự vĩ đại, sự thô kệch và sức mạnh của cô, trong lúc cô ngồi đó, thỉnh
thoảng lại di chuyển hai đầu gối(đường đến gần Thượng đế của cô quá gian
nan – những ước ao của cô quá kiên định) khiến cho ông xúc động, như
chúng đã khiến cho bà Dalloway (chiều hôm đó bà không thể xua đuổi ý
nghĩ về cô ra khỏi tâm trí mình), đức cha Edward Whittaker và cả
Elizabeth, phải xúc động.

Elizabeth đợi xe buýt trên phố Victoria. Ra khỏi nhà thật là dễ chịu. Cô

nghĩ có lẽ cô chưa cần phải về nhà ngay. Ở ngoài trời thật dễ chịu. Vì thế cô
sẽ đón một chuyến xe buýt. Và ngay khi cô đứng đó, trong bộ quần áo cắt
may rất khéo, nó đã bắt đầu xảy ra… Mọi người bắt đầu so sánh cô với
những cây dương, buổi ban mai, những đóa dạ lan hương, những con hươu
non, nước chảy, và hoa huệ trong vườn; và điều này biến cuộc sống của cô
thành một gánh nặng đối với cô, vì cô thích được ở một mình để làm những
gì cô thích ở miền quê hơn, nhưng họ cứ so sánh cô với những bông hoa
huệ, và cô phải tới dự những bữa tiệc, và London quá đáng sợ so với việc
được ở một mình ở miền quê với cha cô và đàn chó.

Những chiếc xe buýt nhào tới, đậu lại, lao đi – những cỗ xe sặc sỡ, lấp

lánh lớp va ni đỏ và vàng. Nhưng cô sẽ lên chiếc nào? Cô không có sở
thích nào hết. Tất nhiên, cô sẽ không chen lấn. Cô có khuynh hướng thụ
động. Cái cô cần là sự thể hiện, nhưng đôi mắt cô đẹp, giống mắt của người
Trung Hoa, mang nét đông phương, và, như mẹ cô nói, với đôi vai đẹp và
thân người thật thẳng như thế, cô luôn trông thật đáng yêu; và vào lúc
muộn hơn, đặc biệt là khi chiều tối, khi cô thích thú, vì dường như cô
không bao giờ kích động, trông cô hầu như xinh đẹp, rất trang nghiêm, rất
thanh thản. Cô đang suy nghĩ điều gì? Mọi người đàn ông đều phải lòng cô,
và cô thật sự chán vô cùng. Vì chuyện đó đang bắt đầu. Mẹ cô có thể nhìn
thấy điều đó – nhưng lời khen ngợi đang bắt đầu. Việc cô không quan tâm
gì tới nó – chẳng hạn đối với trang phục của cô – đôi khi khiến Clarissa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.