BÀ DALLOWAY - Trang 161

bác sĩ Holmes đã ghé tới, cô chạy xuống để ngăn không cho ông ta đi lên.

Septimus có thể nghe tiếng cô nói chuyện với Holmes ở đầu cầu thang.
“Quý bà thân mến của tôi, tôi tới với tư cách một người bạn.” Holmes

đang nói.

“Không. Tôi sẽ không cho phép ông gặp chồng tôi.” Cô nói.
Anh có thể trông thấy cô, giống như một con gà mái, với đôi cánh dang

ra để cản đường ông ta. Nhưng Holmes rất kiên trì.

“Quý bà thân mến của tôi, hãy cho phép tôi…” Holmes nói, đẩy cô sang

một bên (Holmes là một gã to lớn cường tráng).

Holmes đang đi lên gác. Holmes sẽ mở toang cửa. Holmes sẽ nói “Đang

hoảng sợ, hử?” Holmes sẽ tóm được anh. Nhưng không; Holmes thì không;
Bradshaw thì không. Đứng lên một cách khá loạng choạng, thật sự là đang
nhảy lò cò, anh xem xét con dao cắt bánh mì sạch đẹp của bà Filmer với
chữ “Bánh mì” khắc trên cán. Chà, nhưng người ta không được làm hỏng
thứ đó. Lửa bếp ga chăng? Nhưng giờ đã quá muộn. Holmes đang tới. Anh
có thể lấy những con dao cạo, nhưng Rezia, kẻ luôn làm loại công việc đó,
đã gói chúng lại. Chỉ còn cái cửa số, cái cửa sổ nhà trọ rộng lớn của khu
Bloomsbury, chỉ còn cái công việc mệt mỏi, rắc rối và khá bi thảm là mở
cánh cửa sổ và tự quăng mình ra ngoài. Đó là ý tưởng của họ về tấn bi kịch
chứ không phải của anh hay của Rezia (vì cô đứng về phía anh). Holmes và
Bradshaw khoái kiểu đó. (Anh ngồi lên bệ cửa sổ.) Nhưng anh sẽ chờ cho
tới giây phút cuối. Anh không muốn chết. Cuộc sống thật tốt đẹp. Mặt trời
nóng ấm. Chỉ có con người – họ muốn gì nhỉ? Đi xuống thang đối mặt với
một người đàn ông lớn tuổi ngăn anh lại và nhìn anh chòng chọc. Holmes
đã tới cửa. “Tôi sẽ cho ông điều đó!” Anh kêu lên, và hùng hổ, mạnh bạo,
quăng mình xuống khu vực hàng rào của bà Filmer.

“Đồ hèn.” Bác sĩ Holmes la lên, mở tung cánh cửa. Rezia chạy tới cửa

sổ, cô nhìn thấy; cô hiểu. Bác sĩ Holmes và bà Filmer va vào nhau. Bà
Filmer đập vào tấm tạp dề của mình và đứng che mắt trong phòng ngủ. Có
nhiều cuộc chạy lên chạy xuống cầu thang. Bác sĩ Holmes bước vào – trắng
như một tờ giấy, cả người run lẩy bẩy, tay cầm một cái ly. Cô phải dũng
cảm lên và uống chút gì đó, ông ta nói (Thứ gì nhỉ? Một thứ gì đó ngọt), vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.