BA ĐIỀU BÍ ẨN - Trang 22

- Và anh cũng không có suy nghĩ gì về lý do mà ông cụ phải kết liễu cuộc
đời?

- Ồ! - Hugo thong thả nói - không hẳn.

- Vậy ý của anh là thế nào?

- Vâng... nhưng ý không rõ lắm. Tất nhiên, tôi không ngờ ông cụ tự tử,
nhưng dù sao điều đó không làm tôi thực sự ngạc nhiên. Sự thật là cậu tôi
điên lẫn quá rồi, mọi người đều biết.

- Anh cho giải thích như vậy là xuôi?

- Thì cũng phải có điên thì mới tự bắn mình vào đầu chứ!

- Một kết luận tuyệt vời đơn giản.

Hugo mở to đôi mắt.

Poirot đứng lên, đi tha thẩn trong phòng. Phòng bày biện toàn bàn ghế kiểu
cổ đẹp và vững chãi. Poirot tấm tắc trước mấy pho tượng đồng nhỏ đặt trên
lò sưởi, ông nhấc lên từng cái một ngắm nghía rồi mới để lại vào chỗ cũ.
Trên một bức tượng đặt ở bên trái, ông lấy ngón tay gẩy ra một vật.

- Cái gì thế? - Hugo hỏi.

- Không có gì đặc biệt. Một mảnh gương vỡ rất nhỏ.

- Lạ là tấm gương bị đạn bắn vỡ. Gương vỡ là điềm tai hoạ. Tội nghiệp ông
cụ... ông cụ đã hưởng số may quá lâu.

- Cậu anh có số may?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.