BA ĐỒNG VÀNG - Trang 105

những điều kiện như với các thủ quỹ danh dự khác. Vậy các mục đích của

hiệp hội của ông là gì? Ngăn chận chiến tranh, tất nhiên. Và bằng phương

tiện nào? Nói rộng ra, bằng cách bảo vệ các quyền cá nhân; bằng cách

chống đối sự độc tài; bằng cách đảm bảo những lý tưởng dân chủ về cơ hội

bình đẳng cho tất cả. Đó là những phương tiện chính mà từ đó ông nói:

“nền hòa bình dài lâu của thế giới có thể được đảm bảo.” Vậy, thưa ông,

không cần phải thương lượng hay tranh cãi nữa. Nếu đó là những mục đích

của ông, và nếu, vì không thể nào nghi ngờ điều đó, ông nhất định sẽ làm

mọi thứ trong khả năng của mình để đạt được chúng, đồng ghi-nê là của

ông - nó có thể là một triệu! Đồng ghi-nê là của ông; và đồng ghi-nê là một

một món quà tự do, được cho đi một cách tự do.

Nhưng từ “tự do” được dùng quá thường xuyên, và, như những từ được sử

dụng khác, đã trở nên ít ý nghĩa đến độ có thể giải thích một cách chính xác,
thậm chí mô phạm, từ “tự do” có ý nghĩa gì trong ngữ cảnh này. Ở đây nó
có nghĩa là không quyền hay đặc quyền nào bị đòi hỏi phải đáp trả. Người
cho không yêu cầu ông chấp nhận cô ta làm giáo chức trong Giáo hội nước
Anh; hay gia nhập thị trường chứng khoán; hay gia nhập ngành ngoại giao.
Người cho không ước ao là “người Anh” trong cùng một ý nghĩa với
“người Anh” của bản thân ông. Người cho không đòi hỏi phải đáp lại món
quà quyền được tham gia vào bất kỳ ngành nghề nào; bất kỳ danh dự, tước
hiệu hay huy chương nào; bất kỳ chức vụ giáo sư hay diễn thuyết nào; bất
kỳ vị trí nào ở bất kỳ hiệp hội, ủy ban hay ban bệ nào. Món quà tự do với tất
cả các điều kiện đó vì một quyền có tầm quan trọng tối cao đối với toàn thể
nhân loại đã giành được trước rồi. Ông không thể tước khỏi cô ta quyền
kiếm sống. Hiện giờ, lần đầu tiên trong lịch sử nước Anh, con gái của một
người đàn ông trí thức có thể cho anh em trai của mình một đồng ghi-nê tự
kiếm được theo yêu cầu của anh ta vì mục đích đã xác định bên trên mà
không đòi hỏi bất cứ thứ gì đáp trả. Nó là một món quà tự do, được trao đi
không chút sợ hãi, không chút nịnh nọt, và vô điều kiện. Điều đó, thưa ông,
là một sự kiện lớn lao trong lịch sử của nền văn minh, đến độ cần phải kêu
gọi một sự chúc mừng. Nhưng chúng ta hãy hoàn tất công việc với những
nghi thức cũ - Ngài Thị trưởng, với sự tháp tùng của bầu đoàn hầu cận và
các ông chánh án, đập cái gậy lên một tảng đá chín lần trong lúc ông Tổng
giám mục xứ Canterbury với đủ lễ phục xướng lên một câu cầu chúc.
Chúng ta hãy bịa ra một nghi thức mới cho sự kiện mới này. Còn gì thích
hợp hơn việc tiêu diệt một thế giới cũ, một thế giới kinh tởm và đồi bại đến
mức đã gây bao tổn hại trong thời đại của nó và giờ đã lỗi thời? Từ “nhà nữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.