BA ĐỒNG VÀNG - Trang 118

rải rác vốn chỉ cần được kết hợp lại bởi những nghệ sĩ để trở nên hữu hình
đối với tất cả. Nhưng họ sẽ không cần tới sự phô trương chính thức, đầy
chất mệnh lệnh mà trong đó chỉ một giới tính nắm giữ vai trò chủ động -
chẳng hạn những nghi thức đó, vốn tùy thuộc vào những cái chết của các vị
vua, hay các lễ đăng quang của họ để tạo cảm hứng. Xin nhắc lại, họ sẽ
không cần tới những phân biệt cá nhân - những tấm huy chương, những dải
ruy băng, những huy hiệu, những mũ trùm đầu, những áo thụng - không
phải từ bất kỳ sự ghét bỏ nào đối với sự tô điểm cá nhân, mà vì tác động
hiển nhiên của những phân biệt đó để xiết chặt, để công thức hóa và để hủy
diệt. Ở đây, như rất thường lệ, có ví dụ của những nhà nước phát xít nằm
bên cạnh để hướng dẫn chúng ta - bởi nếu chúng ta không có ví dụ về thứ
chúng ta muốn trở thành, chúng ta có thứ có lẽ có giá trị tương đương, một
ví dụ hàng ngày và có tính minh họa về thứ mà chúng ta không muốn trở
thành. Với ví dụ này, việc họ cho chúng ta quyền lực của những tấm huy
chương, những biểu tượng, phẩm cấp và thậm chí, dường như vậy, cả
những bình đựng mực được trang trí

(XIX)

để thôi miên đầu óc con người,

mục đích của chúng ta phải là không để cho bản thân bị cuốn vào tình trạng
bị thôi miên đó. Chúng ta phải dập tắt ánh sáng hào nhoáng thô tục của
quảng cáo và quảng bá, không chỉ vì ánh đèn sân khấu có khuynh hướng
được duy trì trong những bàn tay bất tài, mà còn vì tác động tâm lý của sự
soi sáng đó lên những ai tiếp nhận nó. Hãy nghĩ xem, lần tới khi ông lái xe
dọc theo một con đường nông thôn, thái độ của một con thỏ nằm trong
quầng sáng của một bóng đèn trước - đôi mắt đờ dẫn của nó, những bàn
chân cứng đờ của nó. Phải chăng đó không phải là một nguyên nhân tốt để
suy nghĩ mà không cần ra khỏi đất nước của chúng ta, rằng “những thái độ
đó”, những vị trí sai lầm và không thật bị chiếm bởi hình thức con người ở
Anh cũng như ở Đức, là do cái ánh đèn sân khấu vốn làm tê liệt hành động
tự do thoải mái của các cơ quan con người và ngăn chận khả năng thay đổi
và sáng tạo những cái hoàn toàn mới của con người cũng nhiều ngang với
một ánh đèn trước xe hơi làm tê liệt con vật bé nhỏ chạy từ trong bóng tối
vào vùng sáng của nó?

Nhưng suy đoán thế đã đủ rồi. Xin quay lại các thực tế - có cơ hội nào,

ông có thể hỏi, để một Hiệp hội của Những kẻ ngoại cuộc không có văn
phòng, không có các cuộc họp, các vị lãnh đạo hay bất kỳ hệ thống thứ bậc
nào, không có đến cả một mẫu đơn để điền vào, hay một thư ký để trả
lương, có thể trở nên hiện hữu, chưa nói đến việc hoạt động cho bất kỳ mục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.