BA ĐỒNG VÀNG - Trang 122

hành hơn vì rõ ràng nó là loại thực nghiệm mà đại đa số những kẻ ngoại
cuộc có thể thực hành với rất ít khó khăn hay nguy hiểm. Không có mặt ở
nơi nào đó - điều đó dễ hơn nói lớn tiếng ở một cửa hàng phúc thiện, hay
soạn thảo những nguyên tắc của một môn thể thao thi đấu. Do đó thực
nghiệm này đáng được quan sát rất thận trọng để xem nó có tác động gì -
nếu có. Các kết quả rất tích cực và chúng có tính cổ vũ. Không còn ngờ gì
rằng Giáo hội đang trở nên quan ngại về thái độ đối với Giáo hội của con
gái những người đàn ông trí thức ở các trường đại học. Có bản Báo cáo của
Hội đồng Tổng giám mục về Nữ giáo đoàn để chứng minh điều này. Tài
liệu này, giá chỉ có một shiling và nên có trên tay của tất cả các cô con gái
của những người đàn ông trí thức, chỉ ra rằng ‘một khác biệt nổi bật giữa
các trường nam cao đẳng và nữ cao đẳng là sự vắng mặt của cái nói sau
trong hàng giáo sĩ.” Nó phản ánh rằng “Tự nhiên là trong thời kỳ này của
đời họ, họ (các sinh viên) thực hiện tới hết khả năng phê phán của mình.”
Nó lấy làm tiếc cho thực tế rằng “Rất ít phụ nữ hiện đang học ở các trường
đại học có thể có đủ sức để tiếp tục cung cấp sự phục vụ tự nguyện trong
công việc xã hội hay trong chính công việc tôn giáo.” Và nó kết luận rằng
“Có rất nhiều lĩnh vực đặc biệt mà trong đónhững sự phục vụ như vậy là
đặc biệt cần thiết, và thời điểm rõ ràng đã đến khi các chức năng và vị trí
của phụ nữ trong Giáo hội đòi hỏi sự quyết tâm cao hơn.”

(XXV)

Mối quan

ngại này có phải do những nhà thờ trống vắng ở Oxford không, hay có phải
tiếng nói của “những nữ học sinh lớn tuổi hơn” ở Isleworth đang biểu hiện
“sự bất mãn rất trầm trọng với cách thức mà trong đó tôn giáo có tổ chức cư
xử”

(XXVI)

đã bằng cách nào đó thâm nhập vào những lĩnh vực oai nghiêm

nơi giới tính của họ được cho là không thể phát ngôn hay không, hay có
phải giới tính duy tâm một cách bất khả giải đoán của chúng tôi rốt cuộc đã
bắt đầu lọt vào tầm cảnh báo của Tổng giám mục Gore, “Đàn ông không coi
trọng những hoạt động phụng sự mà không phải trả tiền,”

(XXVII)

và bày tỏ

quan điểm rằng một khoản lương 150 bảng một năm - mức cao nhất mà
Giáo hội cho phép các cô con gái của mình hưởng với tư cách những nữ trợ
tế - là không đủ; dù với lý do gì, sự băn khoăn đáng kể với thái độ của con
gái của những người đàn ông học thức rất rõ ràng; và thực nghiệm mang
tính chất thụ động này, bất kể niềm tin của chúng tôi vào giá trị của Giáo
hội Anh với tư cách một tổ chức tinh thần là gì, có tính chất động viên cao
độ đối với chúng tôi với tư cách những kẻ ngoại cuộc. Bởi dường như nó
chỉ ra rằng thụ động chính là chủ động; những thực nghiệm đó cũng phục
vụ cho những kẻ vẫn còn ở bên ngoài. Bằng cách làm cho sự vắng mặt của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.