BA ĐỒNG VÀNG - Trang 127

thiên phú để tiên tri thấu thị. Không cần tới sự đào tạo nào cả; các yêu cầu
nghề nghiệp đơn giản tột cùng - một giọng nói và một khu chợ, một cây bút
và một tờ giấy. Ví dụ như Emily Brontë, kẻ đã viết:

Không linh hồn hèn nhát nào là của tôi
Không có kẻ nào run rẩy trong vùng giông bão của trần gian
Tôi nhìn thấy những cảnh vật lộng lẫy sáng chói của Thiên đường
Và niềm tin sáng chói tương đương, hướng tôi khỏi cơn sợ hãi
Hỡi Thượng đế trong lồng ngực tôi
Đấng toàn năng, Đấng thiêng liêng mãi hiện diện.
Sự sống trong tôi an nghỉ
Khi tôi - Sự sống vĩnh cửu - có quyền năng trong Ngài!
Dù không xứng đáng làm một giáo sĩ trong Giáo hội Anh, vẫn là truyền

nhân tinh thần của một nữ linh mục xa xưa nào đó, kẻ đã từng tiên tri khi

tiên tri là một nghề tự nguyện và không được trả lương. Nhưng khi Giáo hội

trở thành một nghề, đòi hỏi kiến thức đặc biệt của những giáo sĩ của nó và

trả lương để họ truyền đạt nó, có một giới tính nằm bên trong nó; giới tính

kia bị trục xuất. “Những viên trợ tế vươn lên về mặt phẩm giá - một phần

không ngờ gì từ sự liên kết chặt chẽ của họ với các giám mục - và trở thành

những giáo sĩ thuộc cấp của sự tôn thờ và những lễ bí tích; nhưng người nữ

trợ tế chỉ được chia sẻ vào những giai đoạn đầu tiên của sự tiến hóa này.”

Việc sự tiến hóa này có tính chất sơ đẳng thế nào đã được chứng minh bởi

thực tế rằng ở nước Anh năm 1938, lương của một tổng giám mục là 15.000

bảng; lương của một giám mục là 10.000 bảng và lương của một tu viện

trưởng là 3.000 bảng. Nhưng lương của một nữ trợ tế là 150 bảng; còn về

phần người “lao công xứ đạo”, kẻ “được triệu tập tới để giúp việc trong hầu

hết mọi bộ phận của một đời sống xứ đạo”, kẻ mà công việc của cô ta đòi

hỏi nhiều cố gắng và thường là cô độc…” cô ta được trả từ 120 đến 150

bảng một năm; cũng không có gì khiến cho chúng ta kinh ngạc trong câu

phát biểu rằng “cầu nguyện cần là trung tâm của các hoạt động của cô ta”.

Do vậy chúng ta thậm chí có thể đi xa hơn Các ủy viên Hội đồng và nói

rằng sự tiến hóa của người nữ trợ tế không chỉ ở mức sơ đẳng, nó thật sự

gây sửng sốt; vì dù cô ta được phong chức, và “thụ phong… mang một tính

cách không thể tẩy gột và buộc phải phục vụ suốt đời,” cô ta phải ở lại bên

ngoài Giáo hội, và xếp hạng dưới hàng một giáo sĩ nam khiêm tốn nhất. Đó

là quyết định của Giáo hội. Vì Hội đồng, sau khi tham khảo ý định và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.