BA ĐỒNG VÀNG - Trang 136

cảm xúc rất sâu xa, cổ xưa và phức tạp mà chúng ta có thể, với tư cách
những kẻ nghiệp dư, gọi là cảm xúc nữ tính. Ông ta bảo nhận tiền là việc
dưới tầm của cô; nếu cô nhận tiền cô sẽ hạ thấp phẩm giá của mình trong
mắt của hầu hết mọi người. Tom do là đàn ông sẽ không bị hạ thấp phẩm
giá; chính giới tính của cô tạo nên sự khác biệt. Ông ta đã cầu khẩn nữ tính
của cô ta.

Bất cứ khi nào một người đàn ông cầu khẩn như thế với một người phụ

nữ, ông ta khơi dậy ở cô ta, có thể nói một cách an toàn, một sự xung đột
của các cảm xúc rất sâu xa và nguyên thủy vốn cực kỳ khó phân tích hay
hòa giải đối với cô ta. Nó có thể giúp chuyển hóa cảm giác nếu chúng ta so
sánh nó với sự xung đột rối rắm của các cảm xúc nam tính được khơi dậy
trong ông, thưa ông, khi một người phụ nữ trao cho ông một cái lông chim
trắng.

(XXXV)

Thật thú vị khi nhìn thấy Sophia, vào năm 1859, cố đối phó

với cảm xúc này. Bản năng đầu tiên của cô là tấn công vào hình thức hiển
nhiên nhất của nữ tính, vốn nằm cao nhất trong ý thức của cô và dường như
chịu trách nhiệm cho thái độ của cha cô - địa vị tiểu thư của cô. Như con gái
của những người đàn ông trí thức khác, Sophia Jex-Blake là người được gọi
là “một tiểu thư”. Chính nàng tiểu thư này là kẻ không thể đi kiếm tiền; do
đó nàng tiểu thư này phải bị giết chết. Cô hỏi: “Cha có nghĩ một cách trung
thực rằng bất kỳ tiểu thư nào cũng bị hạ thấp phẩm giá bởi hành động đơn
giản là nhận tiền hay không? Cha có đánh giá thấp bà Teed vì cha trả tiền
cho bà ấy hay không?” Thế rồi, như thể nhận ra rằng bà Teed, một nữ gia
sư, không ngang vai phải lứa với cô là kẻ xuất thân từ một gia đình thượng
lưu, “kẻ mà dòng dõi sẽ được tìm thấy trong những quyển danh sách các
danh gia vọng tộc của Burke”, để giết chết nàng tiểu thư đó cô nhanh chóng
viện tới “Mary Jane Evans... một trong những gia tộc họ hàng kiêu hãnh
nhất” rồi tới cô Wodehouse, “người mà gia đình còn giàu hơn và lâu đời
hơn gia đình của con - cả hai đều nghĩ mình đúng khi mong muốn kiếm ra
tiền. Và cô Wodehouse không chỉ nghĩ mình đúng khi mong muốn kiếm ra
tiền; cô Wodehouse đã cho thấy rằng cô đồng ý với các ý kiến của con bằng
những hành động của cô ta. Cô ta không thấy có gì hèn hạ trong việc kiếm
tiền. Khi nhận việc ở trường của Maurice, cô đã ta nói với ông ta, con nghĩ,
một cách rất cao quý, ‘Nếu ông nghĩ tốt hơn tôi nên làm việc với tư cách
một cô giáo được trả lương, tôi sẽ nhận bất kỳ khoản lương nào theo ý ông;
nếu không, tôi sẵn sàng làm công việc miễn phí và không nhận bất kỳ thứ
gì.” Đôi khi một tiểu thư còn là một tiểu thư cao quý; và nàng tiểu thư đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.