BA ĐỒNG VÀNG - Trang 143

chỉ cam chịu một cách thụ động. Đau đớn có lợi hơn lạc thú đối với cơ thể
cam chịu. Bertrand Russell viết: “Các quan điểm của những người đàn ông
hành nghề y đối với việc mang thai, sinh con và tiết sữa cho tới khá gần đây
thấm đẫm chất bạo dâm. Ví dụ, nó đòi hỏi nhiều chứng cứ để thuyết phục
họ rằng thuốc gây mê có thể được sử dụng trong sinh sản hơn là nó sẽ đòi
hỏi để thuyết phục họ theo hướng ngược lại.” Khoa học lập luận như thế,
các giáo sư nhất trí như thế. Và khi cuối cùng các cô con gái ngắt lời,
Nhưng không phải bộ não và cơ thể chịu ảnh hưởng của sự rèn luyện sao?
Không phải con thỏ rừng khác với con thỏ trong chuồng sao? Và phải
chăng chúng tôi không được, phải chăng chúng tôi không thể thay đổi bản
chất bất biến này? Bằng cách đốt lên một que diêm, sương giá bị thách
thức; Bản án tử hình của Tự nhiên bị hoãn lại. Và quả trứng điểm tâm, họ
khăng khăng, có phải nó hoàn toàn là công việc của con gà trống? Nếu
không có lòng đỏ, không có lòng trắng, hỡi những giáo sĩ và giáo sư, những
bữa điểm tâm của các vị sẽ bổ dưỡng tới mức nào? Khi đó các giáo sĩ và
giáo sư cùng đồng thanh ngâm nga một cách nghiêm trang: Nhưng bản thân
việc sinh con, các bà không thể khước từ gánh nặng đó, đã được đặt lên mỗi
một mình người phụ nữ. Họ không thể khước từ nó cũng không thể mong
muốn từ bỏ nó.Họ vẫn tuyên bố, tham khảo các số liệu thống kê trong
những quyển sách, thời gian bị chiếm bởi người phụ nữ khi sinh con dưới
những điều kiện hiện đại - hãy nhớ chúng ta hiện đang ở trong thế kỷ 20 -
chỉ là một phần nhỏ.

(XLVII)

Cái phần nhỏ đó có khiến cho chúng tôi trở nên

thiếu khả năng làm việc ở phố Whitehall, trên những cánh đồng và trong
những công xưởng hay không, khi đất nước chúng ta gặp nguy cơ? Các ông
bố trả lời: Chiến tranh đã kết thúc; hiện giờ chúng ta đang ở nước Anh.

Và nếu bây giờ, thưa ông, chúng ta tạm dừng ở nước Anh, bật tin tức hàng

ngày trên radio lên, chúng ta sẽ nghe thấy câu trả lời nào của những ông bố

bị nhiễm chứng quyến luyến ấu trĩ hiện đang được đưa ra cho những câu

hỏi đó. “Những ngôi nhà là nơi chốn thật sự cho phụ nữ… Hãy để cho họ

quay trở về nhà của họ… Chính phủ nên trao công việc cho đàn ông… Một

phản đối mạnh mẽ đã được đưa ra bởi Bộ Lao động… Phụ nữ không được

cai trị đàn ông… Có hai thế giới, một cho những người phụ nữ, thế giới kia

cho những người đàn ông… Hãy để họ học cách nấu những bữa ăn của

chúng ta… Phụ nữ đã thất bại… Họ đã thất bại… Họ đã thất bại…”

Thậm chí ngay bây giờ, tiếng gào thét, tiếng kêu la phản đối mà sự quyến

luyến ấu trĩ đang tạo ra ngay cả tại đây vẫn ầm ĩ đến nỗi chúng tôi hầu như

không thể nghe tiếng nói của chính mình; nó tước những ngôn từ khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.