BA ĐỒNG VÀNG - Trang 154

quyền bầu cử. Nhưng người ta bảo tầm ảnh hưởng của phụ nữ đã bị làm cho
suy yếu bởi sự chiếm hữu một lá phiếu. Do vậy Đô đốc von Bieberstein có
ý kiến rằng “Những người phụ nữ luôn dẫn dắt những người đàn ông…
nhưng ông không muốn họ đi bầu cử.” (From One Century to Another của
Elizabeth Haldane, trang 258.)

[XII]

Phụ nữ Anh bị chỉ trích nhiều vì sử dụng vũ lực trong đấu tranh đòi

quyền bầu cử. Năm 1910, khi ông Birrell bị “đập nát mũ” và bị đá vào hai
ống quyển bởi những người đòi quyền bầu cử, Sir Almeric Fitzroy nhận xét,
“một sự tấn công theo tính cách này đối với một ông già vô phương tự vệ
bởi một băng nhóm có tổ chức của “những tên lính Thổ Nhĩ Kỳ” sẽ, người
ta hy vọng, thuyết phục nhiều người mất trí và có tinh thần vô chính phủ
phát động phong trào.” (Memoirs of Sir Almeric Fitzroy, tập II, trang 425.)
Những nhận xét này rõ ràng không được áp dụng cho vũ lực trong cuộc
chiến châu Âu. Thật ra, quyền bầu cử được trao cho phụ nữ Anh phần lớn là
vì sự trợ giúp của họ đối với đàn ông Anh trong việc sử dụng vũ lực trong
cuộc chiến tranh đó. “Ngày 14 tháng 8 (1916), bản thân ông Asquith đã thôi
chống đối (quyền bầu cử của nữ giới). Ông nói, ‘Đúng là (phụ nữ) không
thể chiến đấu theo ý nghĩa tiến ra với súng đạn vân vân, nhưng… họ đã trợ
giúp bằng cách thức hiệu quả nhất trong việc theo đuổi chiến tranh.’” (The
Cause of Ray Strachey, trang 354.) Điều này làm nảy sinh câu hỏi khó trả
lời là những người không trợ giúp cho việc theo đuổi chiến tranh mà đã làm
những gì họ có thể để ngăn cản việc theo đuổi chiến tranh có nên sử dụng
quyền bầu cử mà họ đã được trao cho chủ yếu là vì những người khác “đã
trợ giúp cho việc theo đuổi chiến tranh”hay không? Việc họ là những cô
con ghẻ chứ không phải là con đẻ của nước Anh được chỉ ra bởi thực tế là
họ thay đổi quốc tịch khi kết hôn. Một người phụ nữ, dù có giúp đánh bại
nước Đức hay không, trở thành một người Đức nếu cô ta lấy một người
Đức. Các quan điểm chính trị của cô ta khi đó phải hoàn toàn đảo ngược, và
lòng hiếu thảo của cô ta đã chuyển biến.

[XIII]

Sir Ernest Wild, K.C. của Robert J. Blackburn, trang 174, 175.

[XIV]

Việc quyền bầu cử không phải là không đáng kể được chỉ ra bởi

những thực tế được xuất bản rải rác theo thời gian bởi Hiệp hội Quyền bình
đẳng công dân Quốc gia. “Xuất bản phẩm này (What the Vote Has Done)
ban đầu chỉ là một tờ truyền đơn một trang; hiện giờ (1927) nó đã tăng
trưởng một thành một cuốn sách mỏng sáu trang, và phải thường xuyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.