BA ĐỒNG VÀNG - Trang 181

viên nói thêm ở phần chú thích: “Câu này ám chỉ sự khiếm nhã của một quý
ông ở đó, với sự hiện diện của bà Macaulay; những người tham sự sẽ không
chịu đựng được sự lặp lại điều đó.”

(VII)

The Autobiography and Letters of Mrs M. O. W. Oliphant, sắp xếp và

biên tập bởi bà Harry Coghill. Bà Oliphant (1825-97) “sống trong sự bối rối
liên tục do việc giáo dục và chăm nom các con của người anh trai góa vợ
của mình, cộng thêm hai con trai của chính bà….” (Dictionary of National
Biography.)

(VIII)

History of England của Macaulay, quyển III, t. 278 (bản tiêu chuẩn).

(IX)

Ông Littlewood, cho tới gần đây là nhà phê bình gây ấn tượng của tờ

Morning Post, đã mô tả điều kiện của báo chị hiện thời ở một bữa ăn do ông
tổ chức hôm 6/12/ 1937. Ông Littlewood nói: “Ông ta đã đấu tranh trong
mùa hoạt động và mùa nghỉ để có thêm nhiều không gian cho sân khấu
trong các chuyên mục của các tờ nhật báo London. Chính phố Fleet, nơi mà
giữa mười một giờ và mười hai giờ rưỡi, không kể trước và sau đó, hàng
ngàn ngôn từ và tư tưởng đẹp đẽ đã bị tàn sát một cách có hệ thống. Số
phận của ông ta trong ít nhất hai trong bốn thập kỷ là quay trở lại cái lò sát
sinh đó hàng đêm với viễn cảnh chắc chắn là người ta sẽ nói với ông rằng tờ
báo đã đầy những tin tức quan trọng và không còn chỗ cho bất kỳ thứ đẫm
máu nào về sân khấu. Điều may mắn của ông là thức giấc vào sáng hôm sau
và nhận ra mình có thể giải đáp cho những mảnh sứt sẹo còn lại của cái
từng là một bài điểm kịch hay… Đó không phải là lỗi của các ông trong văn
phòng. Một số trong bọn họ gạch bỏ bài với cây bút chì xanh trong lúc mắt
rưng rưng. Thủ phạm thật sự là cái công chúng to lớn không biết gì về sân
khấu và người ta không thể mong chờ sự quan tâm của nó.” The Times,
6/12/1937.

Ông Douglas Jerrold đã mô tả cách xử sự của hoạt động chính trị trong

báo giới: “Trong vài năm ngắn ngủi đó (giữa 1928-33] sự thật đã rời bỏ phố

Fleet. Bạn không bao giờ có thể nói hết sự thật vào mọi lúc. Bạn không bao

giờ có thể làm như thế. Nhưng bạn đã từng có thể ít nhất là nói lên sự thật

về các quốc gia khác. Trước 1933, bạn đã làm điều đó với những nguy cơ.

Hồi năm 1928 không có sức ép chính trị trực tiếp từ những người quảng

cáo. Ngày nay nó không chỉ trực tiếp mà còn đầy hiệu quả.”

Phê bình văn học dường như cũng nằm trong cùng trường hợp và vì cùng

một nguyên do: “Không có nhà phê bình nào khiến công chúng có thêm bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.