BA ĐỒNG VÀNG - Trang 182

kỳ niềm tin nào vào họ. Họ tin tưởng, nếu có, vào những hội đọc sách khác

nhau, và những tuyển chọn của các tờ báo cá nhân, và nhìn chung họ khôn

ngoan… Hội đọc sách là những người bán sách thẳng thắn, và những tờ báo

quốc gia lớn không đủ sức làm rối trí đọc giả của họ. Tất cả bọn họ phải

chọn những cuốn sách có, ở mức độ thị hiếu thịnh hành của công chúng,

một doanh số tiềm năng lớn.” (Georgian Adventure của Douglas Jerrold, t.

282, 283, 298.)

(X)

Trong khi rõ ràng rằng dưới những điều kiện của báo chí hiện tại, phê

bình văn học phải là chưa thỏa đáng, cũng rõ ràng rằng người ta không thể
tạo ra một thay đổi nào nếu không có sự thay đổi của cấu trúc kinh tế của xã
hội và cấu trúc tâm lý của nhà nghệ sĩ. Về mặt kinh tế, người điểm sách cần
loan truyền về việc xuất bản một cuốn sách với tiếng hét của một anh mõ
của thị trấn: Ồ, vâng, ồ vâng, ồ vâng, một cuốn sách thế đó thế đó đã được
xuất bản, chủ đề của nó là cái này, cái nọ, cái kia.” Về mặt tâm lý, sự phù
phiếm và khát khao “được công nhận” vẫn còn mạnh mẽ ở các nghệ sĩ đến
độ khiến họ chết đói vì quảng cáo và bị khước từ thường xuyên đọc nếu
những chấn động của lời ca ngợi và khiển trách cũng nhanh chóng lan rộng
như việc đưa thỏ vào Úc: sự cân bằng của tự nhiên sẽ bị phá hỏng và những
hậu quả có thể rất nguy hiểm. Sự đề xuất trong văn bản là không đánh bóng
sự phê bình công cộng; mà bổ sung nó bằng một dịch vụ mới dựa trên ví dụ
củanghề nghiệp y khoa. Một nhóm nhà phê bình được tuyển dụng từ những
người điểm sách (nhiều người trong số đó là những nhà phê bình tiềm năng
có thị hiếu và hiểu biết sâu sắc) sẽ thực hành như những bác sĩ và trong sự
riêng tư nghiêm ngặt. Khi sự quảng bá bị từ bỏ, theo sau đó là phần lớn
những thứ gây rối trí và những thứ đồi bại sẽ không thể tránh khỏi khiến
cho sự phê bình đương thời trở nên vô giá trị đối với nhà văn sẽ được đánh
bóng; mọi khích lệ để ca tụng hay chê trách vì những lý do cá nhân sẽ bị
tiêu diệt; doanh số hay sự phù hoa sẽ không bị ảnh hưởng; tác giả có thể
tham gia phê bình mà không cần quan tâm tới tác động lên công chúng hay
bằng hữu; nhà phê bình có thể phê bình mà không cần quan tâm tới cây bút
chì xanh của biên tập viên hay thị hiếu của công chúng. Vì sự phê bình
được khao khát nhiều ở người đang sống, như nhu cầu thường xuyên đối
với nó chứng minh, và vì những cuốn sách mới ra lò cũng cần thiết cho tâm
trí của nhà phê bình như thịt tươi cần thiết cho cơ thể của anh ta, mỗi thứ
đều sẽ đạt được; văn học có thể hưởng lợi. Những thuận lợi của hệ thống
phê bình công cộng hiện tại chủ yếu là về kinh tế; các tác động xấu về mặt
tâm lý được chỉ ra bởi hai điểm sách hàng quý nổi tiếng về Keats và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.