BA ĐỒNG VÀNG - Trang 44

mà đơn giản là vấn đề chúng ta nên kết hôn với ai,” một trong số bọn họ
nói. Tâm trí của cô được giáo dục chính là nhờ ở một quan điểm về hôn
nhân. Nhờ ở một quan điểm về hôn nhân mà cô ngồi gõ phím dương cầm,
nhưng không được phép tham gia một ban nhạc; phác họa những cảnh
tượng không có hại trong nhà, nhưng không được phép nghiên cứu tranh
khỏa thân; đọc cuốn sách này, nhưng không được phép đọc cuốn kia, quyến
rũ và trò chuyện. Nhờ ở một quan điểm về hôn nhân mà cơ thể của cô được
giáo dục; gia đình cung cấp cho cô một nàng hầu; mà những đường phố
khép lại đối với cô; mà những cánh đồng khép lại đối với cô; mà sự lẻ loi
khước từ cô - tất cả những điều này được áp đặt lên cô để cô có thể giữ gìn
nguyên vẹn cơ thể cho đức ông chồng của mình. Nói tóm lại, cái ý nghĩ về
hôn nhân ảnh hưởng tới những gì cô nói, những gì cô làm. Làm sao có thể
khác đi được? Hôn nhân là nghề nghiệp duy nhất mở ra cho cô.

[XXXII]

Cảnh tượng này kỳ lạ thông qua những gì mà nó cho thấy về người đàn

ông trí thức cũng như cô con gái của ông ta đến độ nó có xu hướng tồn tại
lây lất [trong tâm trí chúng ta]. Bản thân ảnh hưởng của con gà lôi đối với
tình yêu đáng được viết một chương.

[XXXIII]

Nhưng lúc này chúng ta đang

đặt ra một câu hỏi thú vị, ảnh hưởng của nền giáo dục đó đối với chủng tộc
là gì? Chúng ta đang hỏi vì sao một nền giáo dục như thế lại khiến cho một
cá nhân được giáo dục một cách có ý thức và vô ý thức để ủng hộ chiến
tranh? Vì một cách có ý thức, điều này rất hiển nhiên, cô bị ép buộc phải sử
dụng bất kỳ ảnh hưởng nào của mình để ủng hộ cho cái hệ thống đã cung
cấp cho cô những nàng hầu; những cỗ xe ngựa; quần áo đẹp, những bữa tiệc
tuyệt vời - chính nhờ những phương tiện đó mà cô đạt được hôn nhân. Một
cách có ý thức, cô phải sử dụng bất kỳ sức quyến rũ hay vẻ đẹp nào mà cô
sở hữu để tâng bốc và phỉnh phờ những người đàn ông bận rộn, những
người lính, những luật sư, những ông đại sứ, những ông bộ trưởng vốn
muốn có sự tái tạo sau công việc trong ngày của họ. Một cách có ý thức, cô
phải chấp nhận những quan điểm của họ, và đồng tình với những sắc lệnh
của họ vì chỉ có thế cô mới có thể dỗ ngọt họ cho cô những phương tiện để
kết hôn hay chính bản thân hôn nhân.

[XXXIV]

Nói tóm lại, tất cả những nỗ

lực có ý thức của cô phải ủng hộ cho cái mà phu nhân Lovelace đã gọi là
“Đế chế tuyệt vời của chúng ta”… “cái giá của điều đó,” cô viết thêm, “chủ
yếu được trả bởi những người phụ nữ.” Và ai có thể ngờ vực cô, hay ngờ
rằng cái giá đó quá cao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.