BA ĐỒNG VÀNG - Trang 48

mày ở góc phố, kẻ có một túi đầy những đồng ghi-nê đang cất giấu an toàn
bên dưới cái giường ở nhà mình? Trong bất kỳ trường hợp nào, việc không
ngớt yêu cầu tiền bạc và viện cớ nghèo khổ này đang công khai đặt bà ra
trước những lời trách móc rất trầm trọng, không chỉ từ những kẻ ngoại cuộc
biếng nhát không ưa việc suy nghĩ về những công việc thực tế cũng ngang
với việc ký những tờ chi phiếu, mà còn từ những người đàn ông trí thức. Bà
đang thu hút về mình sự chỉ trích và coi thường của những người đàn bà đã
thành danh như các triết gia và tiểu thuyết gia - của những người đàn ông
như ông Joad và ông Well. Họ không chỉ chối bỏ sự nghèo khổ của bà, họ
còn cáo buộc bà về sự thờ ơ và lãnh đạm. Để tôi hướng sự chú ý của bà tới
những lời buộc tội mà họ đưa ra chống lại bà. Trước tiên, hãy lắng nghe
những gì ông C.E.M. Joad phải nói về bà. Ông ta nói: “Tôi ngờ vực không
biết vào bất kỳ thời điểm nào trong năm mươi năm qua những người phụ nữ
trẻ có trở nên thờ ơ về mặt chính trị, trở nên lãnh đạm về mặt xã hội hơn ở
thời điểm hiện tại hay không.” Đó là cách ông ta bắt đầu. Và ông ta tiếp tục
nói, rất đúng đắn, rằng nói cho bà biết điều bà nên làm không phải là việc
của ông ta; nhưng ông ta nói thêm, rất tử tế, rằng ông ta sẽ cho bà một ví dụ
về điều bà có thể làm. Bà có thể noi gương những người chị em của mình ở
Hoa Kỳ. Bà có thể thành lập “một tổ chức cổ động hòa bình”. Ông ta đưa ra
một ví dụ. Tổ chức này giải thích, “Tôi không biết với sự thật nào, mà con
số bảng Anh được thế giới chi tiêu cho những thứ vũ khí trong năm nay lại
chính xác ngang bằng với số phút (hoặc phải chăng đó là số giây?) đã trôi
qua từ khi cái chết của Chúa Ki-tô, kẻ đã dạy rằng chiến tranh là trái với
giáo lý Cơ đốc…” Vì sao cả bà nữa, lại không noi theo tấm gương của họ
và lập ra một tổ chức như thế tại Anh? Nó sẽ cần tiền, tất nhiên; nhưng - và
đây là điểm mà tôi muốn đặc biệt nhấn mạnh - chắc chắn là bà có tiền. Ông
Joad cung cấp chứng cứ: “Trước chiến tranh tiền bạc đổ vào những cái két
của W.S.P.U.

[9]

để những người phụ nữ có thể đạt được quyền bầu cử mà,

người ta hy vọng, sẽ cho phép họ biến chiến tranh thành một chuyện của
quá khứ. Quyền bầu cử đã đạt được,” ông Joad nói tiếp, “nhưng chiến tranh
còn lâu mới là một chuyện của quá khứ.” Bản thân tôi có thể làm chứng cho
điều đó - chứng cứ là lá thư này từ một quý ông đang yêu cầu giúp ngăn
chận chiến tranh, và có những tấm ảnh cụ thể về các thi thể và những ngôi
nhà đổ nát - nhưng cứ để cho ông Joad tiếp tục. “Có phi lý hay không,” ông
nói, “khi yêu cầu rằng những người phụ nữ đương thời nên chuẩn bị để
cống hiến càng nhiều năng lượng và tiền bạc càng tốt, gánh chịu sự lăng mạ
và sỉ nhục càng nhiều càng tốt vì chính nghĩa của hòa bình, như mẹ của họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.