BA ĐỒNG VÀNG - Trang 49

đã cống hiến và gánh chịu vì chính nghĩa của sự bình đẳng?” Và một lần
nữa tôi không thể không lặp lại, có phi lý hay không khi yêu cầu những
người phụ nữ, hết thế hệ này sang thế hệ khác, phải tiếp tục gánh chịu sự
lăng mạ và sỉ nhục hết từ những người anh em của họ rồi lại tới vì những
người anh em của họ? Có phải chăng nói chung cả hai đều hoàn toàn không
hợp lý đối với sự khỏe khoắn về vật chất, đạo đức và tinh thần của họ?
Nhưng chúng ta đừng cắt ngang lời của ông Joad. “Nếu là thế, vậy thì họ
càng sớm từ bỏ việc chơi đùa vờ vịch với các vấn đề công cộng và quay lại
với đời sống riêng tư càng tốt. Nếu họ không thể thực hiện một công việc
của Hạ viện, ít ra hãy để cho họ làm việc gì đó trong nhà của chính họ. Nếu
họ không thể học cách cứu những người đàn ông khỏi sự hủy diệt mà tính
hiểm ác không thể chữa trị của giống đực hứa hẹn sẽ giáng lên họ, ít ra hãy
để cho những người phụ nữ học cách nuôi sống họ, trước khi họ tự hủy diệt
chính mình.”

{II}

Chúng ta đừng dừng lại để hỏi làm thế nào họ có thể, ngay

cả với một quyền bầu cử, cứu chữa được điều mà chính ông Joad cũng thừa
nhận là không thể cứu chữa, vì điểm chính là làm thế nào, trước phát biểu
đó, bà có thể mặt dày mày dạn để yêu cầu tôi một đồng ghi-nê cho tiền thuê
của bà? Theo ông Joad, bà không chỉ cực kỳ giàu có; bà còn cực kỳ lười
biếng; và đã lệ thuộc vào việc ăn đậu phọng và kem lạnh đến nỗi bà không
thèm học cách nấu cho ông ta một bữa ăn trước khi ông ta tự hủy diệt mình,
đừng nói tới việc làm thế nào để ngăn chận hành động có tính định mệnh
đó. Nhưng tiếp theo còn có những lời buộc tội nghiêm trọng hơn. Sự thờ ơ
của bà tệ hại đến mức bà sẽ không đấu tranh thậm chí để bảo vệ nền tự do
mà các bà mẹ của bà đã giành được cho bà. Lời buộc tội chống lại bà đó
đến từ tiểu thuyết gia Anh nổi tiếng nhất đang còn sống - ông H.G. Wells.
Ông H. G. Wells nói: “Không có phong trào rõ rệt nào của phụ nữ chống lại
sự xóa sạch trên thực tế tự do của họ bởi những người theo chủ nghĩa phát
xít.”

{III}

Giàu có, lười nhát và thờ ơ như bà, làm thế nào bà có thể mặt dày

mày dạn yêu cầu tôi đóng góp cho một tổ chức đứng ra giúp các cô con gái
của những người đàn ông trí thức kiếm sống trong các ngành nghề? Vì như
các quý ông đó chứng minh dù có quyền bầu cử và sự giàu có mà hẳn
quyền đó phải mang lại cùng với nó, bà đã không chấm dứt chiến tranh; dù
có quyền bầu cử và sức mạnh mà quyền đó phải mang lại cùng với nó, bà
đã không chống lại sự xóa sạch trên thực tế nền tự do của bà bởi những tên
Phát xít hay Đức Quốc Xã. Vậy còn kết luận nào khác mà người ta có thể
rút ra ngoại trừ rằng toàn bộ cái gọi là “phong trào phụ nữ” đã tự chứng
minh là một thất bại; và đồng ghi-nê mà tôi đang gửi cho bà kèm theo đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.