BA ĐỒNG VÀNG - Trang 94

chuyên môn yêu cầu chúng tôi đóng góp, đề nghị rằng một thay đổi nào đó
có thể đáng ước ao, trong những lợi ích của văn hóa và tự do trí tuệ, trong
sự thực hành các nghề nghiệp chuyên môn. Nhưng vì nền học vấn phải trả
tiền vẫn còn thô sơ non trẻ, và vì số lượng những người được phép thụ
hưởng nó ởOxford và Cambridge vẫn còn bị giới hạn nghiêm ngặt, văn hóa
cho đại đa số con gái của những người đàn ông trí thức vẫn phải là thứ văn
hóa thủ đắc được ở phía ngoài những cánh cổng thiêng liêng, trong các thư
viện công cộng hay thư viện riêng, nơi mà những cánh cửa của chúng còn
bỏ ngỏ vì một sơ suất không thể lý giải nào đó. Nó vẫn phải, trong năm
1938, bao gồm một cách rộng rãi việc đọc và viết bằng ngôn ngữ của chính
chúng tôi. Do vậy câu hỏi trở nên dễ xử lý hơn. Bị xén mất ánh hào quang
của mình, nó trở nên dễ giải quyết hơn. Do vậy, điều mà chúng ta phải làm
lúc này, thưa ông, là đặt câu hỏi đó trước con gái của những người đàn ông
trí thức để yêu cầu họ giúp ông ngăn chận chiến tranh, không phải bằng
cách khuyên các anh em trai của họ phải làm thế nào để bảo vệ văn hóa và
tự do trí tuệ, mà chỉ đơn giản bằng cách đọc và viết ngôn ngữ của chính họ
theo một cách thức nhằm tự bảo vệ mình trước những vị nữ thần khá trừu
tượng đó.

Trên bề mặt, đây là một vấn đề đơn giản, và là một vấn đề không cần phải

tranh cãi hay biện luận. Nhưng chúng tôi vấp phải một khó khăn mới ngay
từ lúc bắt đầu. Chúng ta đã ghi nhận thực tế rằng nghề viết văn, cứ cho nó
một cái tên đơn giản, là nghề duy nhất không gây ra một loạt trận chiến
trong thế kỷ 19. Không có trận đánh nào ở phố Grub. Cái nghề đó chưa bao
giờ khép kín cửa đối với con gái của những người đàn ông trí thức. Sách,
bút máy và giấy khá rẻ tiền, việc đọc và viết, ít nhất là từ thế kỷ 18, được
giảng dạy một cách phổ biến trong các lớp học của chúng ta đến độ không
có khả năng bất kỳ đoàn thể đàn ông nào có thể độc chiếm những tri thức
cần thiết hay từ chối cho phép, ngoại trừ với những thuật ngữ của riêng họ,
đối với những người muốn đọc sách hay viết sách. Nhưng kéo theo đó, vì
nghề viết văn mở ra cho con gái của những người đàn ông trí thức, là việc
không có một vị thủ quỹ danh dự nào của cái nghề này cần một đồng ghi-nê
để theo đuổi trận chiến của mình đến độ bà ta sẽ lắng nghe những điều kiện
của chúng tôi, và hứa làm những gì bà ta có thể để thực hiện nó. Điều này
đặt chúng tôi, ông sẽ đồng ý, vào một tình thế khó khăn bất tiện. Bởi như
vậy làm sao chúng tôi có thể gây áp lực với họ - chúng tôi có thể làm gì để
thuyết phục họ giúp đỡ chúng tôi? Có vẻ như nghề viết văn khác biệt với tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.