BA ĐỒNG VÀNG - Trang 95

cả những nghề khác. Không có người đứng đầu ngành nghề; không có
Người cầm đầu Thượng viện như ở trường hợp của riêng ông: không có
quan chức nào với quyền lực đặt ra những lề luật và thực thi chúng.

(V)

Chúng ta không thể ngăn cản phụ nữ sử dụng các thư viện;

(VI)

hay cấm họ

mua mực và giấy; hay quy định rằng chỉ có một giới tính được sử dụng
phép ẩn dụ, như duy chỉ nam giới trong các trường mỹ thuật được phép
nghiên cứu từ người mẫu khỏa thân; hay quy định rằng chỉ có một giới tính
được sử dụng vần điệu như duy chỉ nam giới trong các nhạc viện được phép
chơi trong các dàn nhạc. Đó là một giấy phép của nghề viết văn, nó lạ
thường đến độ bất kỳ cô con gái nào của một người đàn ông trí thức cũng
đều có thể sử dụng một cái tên đàn ông - chẳng hạn George Eliot hoặc
George Sand - mà kết quả là một biên tập viên hay một nhà xuất bản, khác
với những người cầm quyền ở phố Whitehall, không thể phát hiện ra một
khác biệt nào trong mùi vị của một bản thảo, hay thậm chí không biết chắc
tác giả có kết hôn hay chưa.

Vậy là, vì chúng tôi có rất ít quyền lực đối với những ai kiếm sống bằng

cách đọc hay viết, chúng tôi phải tới gần họ một cách khiêm nhường, không

có những khoản mua chuộc hay những biện pháp trừng phạt. Chúng tôi phải

tới gần họ, mũ trên tay, như những kẻ ăn xin, và cầu khẩn họ vui lòng dành

thời gian lắng nghe yêu cầu của chúng tôi rằng họ sẽ thực hành nghề nghiệp

đọc và viết vì lợi ích của văn hóa và tự do trí tuệ.

Và giờ đây rõ ràng một định nghĩa sâu hơn của “văn hóa và tự do trí tuệ”

sẽ có ích. May thay, nó không cần phải, với mục đích của chúng ta, bao

quát mọi khía cạnh hay phức tạp. Chúng ta không cần phải tham khảo

Milton, Goethe, hay Matthew Arnold; bởi định nghĩa của họ áp dụng cho

văn hóa phải trả tiền - thứ văn hóa mà, theo định nghĩa của cô Weeton, bao

gồm vật lý học, thần học, hóa học, thực vật học, luận lý học và toán học,

cũng như tiếng Latin, Hy Lạp và Pháp. Chủ yếu, chúng ta đang nài xin

những kẻ mà nền văn hóa của họ là nền văn hóa không phải trả tiền, bao

gồm khả năng đọc và viết bằng ngôn ngữ của chính họ. Vạn hạnh thay, bản

tuyên ngôn của ông đang có sẵn trên tay để giúp chúng ta định nghĩa từ này

sâu hơn, “bất vụ lợi” là từ mà ông sử dụng. Do đó chúng ta hãy định nghĩa

vì những mục đích của chúng ta rằng văn hóa là sự theo đuổi việc viết và

đọc tiếng Anh một cách bất vụ lợi. Và với những mục đích của chúng ta, tự

do trí tuệ có thể định nghĩa là quyền được nói hay viết những gì bạn nghĩ

bằng những ngôn từ của chính bạn, theo cách của chính bạn. Đây là những

định nghĩa rất thô sơ, nhưng chúng phải thích hợp. Vậy thì lời thỉnh nguyện

của chúng tôi có thể bắt đầu như sau: “Hỡi con gái của những người đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.