BA GÃ CÙNG THUYỀN - Trang 117

qua những con đường quanh co không ai biết cho đến khi trong bóng tối
của khu rừng bỗng thấy le lói một tia sáng mà so với ánh sáng ban ngày thì
chỉ như một ngọn đèn con so với mặt trời mà thôi; và, trong ánh sáng diệu
kỳ ấy, chàng hiệp sĩ mệt mỏi của chúng ta đã nhìn thấy một hình ảnh như
trong mơ, và hình ảnh ấy có vẻ huy hoàng và đẹp đẽ đến mức anh không
còn để tâm đến những vết thương đang rỉ máu của mình nữa mà cứ đứng
như một kẻ bị mê hoặc, một kẻ với niềm vui sướng sâu như biển khơi mà
không ai có thể nói được độ sâu đó là đến đâu.

Hình ảnh ấy mờ dần, và người hiệp sĩ quỳ xuống đất cảm ơn vị thiện

thần đã khiến anh lạc bước trong khu rừng u sầu đó để anh nhìn thấy được
hình ảnh đã giấu mình ở đấy.

Và tên của khu rừng tối tăm ấy là Nỗi buồn. Nhưng chúng ta có lẽ sẽ

không bàn đến hình ảnh mà người kỵ sĩ kia đã nhìn thấy ở nơi này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.