BA GÃ CÙNG THUYỀN - Trang 75

ten của họ.

Đến bữa trưa thì các cô gặp cả đống vấn đề. Người ta muốn các cô ngồi

lên cỏ, mà cỏ thì bẩn ơi là bẩn, và mấy cái thân cây các cô được mời tựa
vào thì có vẻ đã hàng tuần nay chưa được ai phủi sạch; vậy là các cô bèn
trải khăn tay xuống mà ngồi cứng đơ thẳng đờ trên ấy. Thế rồi ai đó đi
ngang qua, với đĩa bánh kẹp bít tết trên tay, tự dưng vấp phải rễ cây và cái
bánh bay vèo đi. May thay, không có miếng nào bay trúng các cô, nhưng tai
nạn này lại khiến các cô nhận ra một mối nguy mới và làm các cô vô cùng
kích động; sau đó cứ mỗi khi có người nào bước lại gần mà trong tay là thứ
gì đó có thể rơi xuống và tạo ra một đống bẩn thỉu là các cô lại dõi theo
người ấy với một nỗi lo ngại ngày càng tăng cho đến khi anh ta ngồi xuống.

“Nào các cô gái ơi,” thằng cha Chèo Mũi bạn chúng tôi vui vẻ nói với

họ khi bữa trưa đã xong xuôi, “giờ thì đến đây nào, các cô phải rửa chén bát
đi chứ nhỉ!”

Các cô lúc đầu chẳng hiểu thằng cha nói gì. Khi lờ mờ nhận ra ý đồ của

hắn, các cô nói, các cô e rằng mình không biết rửa chén bát thế nào.

“Ôi, tôi sẽ cho các cô thấy ngay thôi,” hắn gào lên, “vui cực kỳ đấy! Các

cô nằm rạp ra - ý tôi là các cô hãy vươn người ra bờ sông ấy, rồi lấy nước
gột sạch mọi thứ đi.”

Cô chị bảo cô em trang phục họ đang mặc không thích hợp với việc này

cho lắm.

“Ôi, trang phục thế là ổn rồi,” hắn vô tư nói, “xắn lên là được mà.”

Và rồi hắn khiến họ làm việc đó thật. Hắn bảo mấy trò kiểu này là phân

nửa sự vui thú của một cuộc picnic rồi. Các cô bèn thẽ thọt bảo việc ấy
cũng thú vị ghê.

Bây giờ khi nghĩ lại, tôi hơi phân vân không hiểu thằng cha ấy có đần

như bọn tôi nghĩ thật không? Hay là hắn - không, không thể nào! Hắn có cái
vẻ ngây thơ vô tội thế cơ mà!

Harris muốn lên bờ ở nhà thờ Hampton để đi thăm mộ bà Thomas.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.