BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 118

“Ồ, tôi xin lỗi, tôi không biết điều gì đã xảy ra nữa. Hẳn là tôi đã vung

gậy khi bị vấp,” Anna-Greta hét lên để họ có thể nghe thấy tiếng bà trên
nền chuông báo động. Cùng lúc đó bà cố gắng đứng lên. Một bảo vệ đến
giúp và đưa chiếc gậy chống cho bà.

“Nhưng nó bị cong veo rồi,” anh ta nói.

“Có thể chính vì thế mà tôi đã bị ngã,” Anna-Greta hét lên trả lời. “Tôi

vô cùng xin lỗi.”

Đám bảo vệ trông bối rối.

“Chuông báo động!” Anna-Greta nói và lấy tay che tai. Một bảo vệ

chạy đi để tắt nó, trong khi những người khác ở lại với bà. Bà phủi bụi khỏi
quần áo.

“Bà có thấy một người đàn ông có râu, tóc dài màu nâu chạy qua đây

không?” một người bảo vệ hỏi.

“Ồ, có đấy. Có một người đàn ông trẻ tuổi ở đây một lúc trước rồi.

Anh ta có vẻ rất tử tế. Thật tiếc, tôi không biết anh ta đi đâu mất rồi. Tôi cứ
thế ngã xuống thôi.”

Nụ cười của người bảo vệ biến mất.

“Trẻ tuổi và tử tế ư?”

“Ồ, đúng vậy, ước gì anh ta là con trai tôi.”

“Chúng tôi sẽ quay trở lại,” những bảo vệ khác lẩm bẩm.

“Có kẻ trộm à?” Anna-Greta hỏi.

“Như chúng tôi được biết thì chẳng có gì bị đánh cắp cả,” người bảo

vệ nói.

“Chà, như thế thì tốt.” Anna-Greta mỉm cười và hơi dựa vào gậy

chống. Nó lại chống đối và bà suýt ngã lần nữa nếu như một bảo vệ không
giữ lấy bà. “Tôi thực sự cần phải mua một chiếc gậy mới rồi, các anh nghĩ
thế không? Cái này khá nguy hiểm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.