BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 119

“Đúng thế đấy, thưa bà, và giờ bà phải hết sức cẩn thận đấy,” người

bảo vệ nói và đỡ dưới cánh tay bà. “Bà ổn chứ?”

Anna-Greta gật đầu.

“Thế được rồi, chúng tôi sẽ báo cáo lại đó là báo động nhầm, nhưng

nếu bà nhìn thấy người đàn ông có râu đó lần nữa, xin hãy liên hệ với
chúng tôi. Chúng tôi ngồi đằng đó,” anh ta nói và trỏ tới căn phòng triển
lãm tạm thời.

“À, tôi thấy rồi, các anh ở đó – chà, các anh thưởng thức nhé,” không

kìm được, Anna-Greta buột ra. Rồi bà cảm ơn bọn họ đã giúp đỡ và nặng
nề đi về phía thang máy. Bà vội vã hết mức lá gan cho phép, sao cho không
thu hút sự chú ý và thực sự hy vọng rằng bà không bước quá nhanh đến
mức khả nghi. Bà cảm thấy nhẹ nhõm khi Martha và Brains đang đợi ở
thang máy. Martha đã vào trong thang máy với chiếc khung trợ lực của
Rake và chiếc áo khoác mùa đông của bà, và tới giờ mọi việc đều diễn tiến
tốt.

“Nhanh lên nào!” Martha giục, và khi cả ba người đã vào trong thang

máy bà nhanh chóng nhấn nút ĐI XUỐNG. Khi đã quay trở lại hành lang
lối vào, họ cẩn trọng nhìn quanh, chờ một khách tham quan bước qua rồi
kín đáo lẻn ra khỏi thang máy. Brains ngay lập tức gỡ bỏ tấm biển THANG
HỎNG, nhưng rồi ông nghĩ lại và lại treo nó lên. Sau đó họ ung dung đi về
phía cửa chính. Khi đã tới cửa, Martha mặc áo khoác của mình vào vừa lúc
nhóm cảnh sát đầu tiên chạy vào bảo tàng. Martha, Brains và Anna-Greta
lịch sự bước sang một bên và để cho họ vượt qua rồi mới đi qua cánh cửa
và bước xuống những bậc thềm bên ngoài. Ra ngoài phố họ đi thẳng về
phía khách sạn Grand Hotel.

Trước khi nhảy ra khỏi xe và chạy vào trong bảo tàng, đám cảnh sát

tới trên chiếc xe thứ hai cũng loáng thoáng nhìn thấy một nhóm người già.
Nhưng vào đến hành lang họ khựng lại: thang máy đã bị hỏng và họ đành
phải dùng cái cầu thang dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.